Fashion

sdgad

New Post

Rss

Hiển thị các bài đăng có nhãn Tình Dục. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tình Dục. Hiển thị tất cả bài đăng
"Chết sốc" vì vợ thuê 4 gã trai "làm tình"

"Chết sốc" vì vợ thuê 4 gã trai "làm tình"

Quãng thời gian này với tôi thật khủng khiếp. Không ngờ, người vợ mà tôi hết mực yêu thương lại nhân lúc chồng đau ốm nằm viện, ở nhà vui vẻ giường chiếu với bốn gã đàn ông. Cuộc sống vợ chồng suốt những năm qua, giờ sắp vỡ tan như bọt biển...

"Chết sốc" vì vợ thuê 4 gã trai "làm tình"
Hai tháng trước, tôi bị viêm ruột thừa, nên phải phẫu thuật và ở lại bệnh viện tĩnh dưỡng. Cứ ngỡ bệnh tình sẽ là cái cớ hợp lý giúp không khí gia đình thêm phần ấm áp, ai ngờ, vợ tôi lại giở thoái lăng loàn khi chồng đau ốm. Suốt thời gian ấy, chả mấy khi cô ấy vào viện chăm chồng, chỉ lượn lờ chơi bời bên ngoài. Bố mẹ tôi giận sôi máu, gọi điện nhắc nhở thì nàng tắt máy không nghe. Bên nhà vợ cũng thờ ơ, lạnh nhạt. Bố tôi uất tới mức luôn rủa xui gia là những kẻ "qua cầu rút ván". Kể từ lúc ấy, tôi đã có linh cảm, hôn nhân của mình sắp tới hồi kết. Quả nhiên, khi xuất viện về nhà, thì vợ mình đã biệt tăm tích. Bên nhà ngoại cũng không biết nàng đang ở đâu.

Nửa tháng sau, vợ tôi bỗng dưng mò về. Mặt mày ủ rũ, nàng khai đã bị đàn ông lừa gạt. Tôi sốt sắng hỏi rõ đầu đuôi, nàng mới thẽ thọt kể lại sự tình: "Lúc anh nằm viện, em thuê bốn gã đàn ông đem về nhà, mỗi ngày lên giường với một người". Tôi chết lặng vì nghe được sự thực phũ phàng ấy. Vợ tôi thành thực, cô luôn cảm thấy trống rỗng, cả tâm trí lẫn thể xác đều trống rỗng, muốn có được sự an ủi của đàn ông. Cô ấy chưa từng có cảm xúc với tôi. Yêu và cưới đều là do cha nàng thúc giục, điều khiển. Vợ tôi vẫn chưa chịu dừng lại, tiếp tục kể lể: "Những ngày ấy, em lần lượt quan hệ với họ để khỏa lấp sự trống rỗng của mình. Nhưng sau mỗi lần như vậy, nỗi buồn càng chua chát hơn, em lại càng buông thả bản thân. Tiền mất, tình tan, bọn họ ngủ với em chỉ vì kiếm chút đỉnh để tiêu xài"...
Mỗi lần sex, tôi lại nghĩ đến…bố chồng

Mỗi lần sex, tôi lại nghĩ đến…bố chồng

Chỉ cần động chạm vào người anh, tôi lại nghĩ tới gương mặt của bố chồng. Ý nghĩ bệnh hoạn ấy khiến tôi luôn phải khổ sở chùm khăn kín đầu, kín mặt để làm tình.

“Tôi năm nay 35 tuổi, kết hôn đã hơn chục năm nay. Cục cưng của tôi cũng đã tròn 10 tuổi. Cuộc sống gia đình khá êm đềm. Tuy nhiên, tôi quyết định gắn bó cuộc đời với anh, không phải vì tình cảm quá mãnh liệt, chỉ đơn giản anh là một người đàn ông đáng tin cậy.
Sau giai đoạn tìm hiểu, tôi nhận ra giữa hai chúng tôi có nhiều điểm không thể hòa hợp. Điều khiến tôi thất vọng nhất có lẽ là tính vô tâm của chồng mình. Suốt mấy năm yêu nhau, anh chưa từng tặng tôi một món quà, chưa bao giờ khen ngợi vẻ ngoài hoặc tài năng của bạn gái, thậm chí ngại giới thiệu tôi với bạn bè chiến hữu. Nhưng tôi bỏ qua tất cả những thứ vụn vặt ấy và chấp nhận đến với anh. “Nhân vô thập toàn”, nếu đòi hỏi quá cao, có lẽ tôi sẽ phải ngậm ngùi tiếc nuối vì bỏ qua một người đàn ông tốt.
Mẹ chồng mất sớm, chúng tôi ở chung với bố để tiện chăm sóc cụ lúc trái gió, trở trời. Thực lòng, tôi rất sợ và có cảm giác ghê ghê với bố chồng. Ông cụ có tướng mạo không mấy ưa nhìn, tính cách hung hãn, lại rất ty tiện. Tôi chưa từng nghe ông nói được câu tử tế với người ngoài.
Trước khi sinh nhóc con hiện tại, tôi bị sảy hai lần. Chồng tôi tuy sống chân thực nhưng đúng là hạng vô tâm. Vợ đau đớn vì mất con, nhưng anh chưa từng chăm chút vợ mà nhanh nhanh chóng chóng tống tiễn tôi về nhà mẹ đẻ. Những lần như thế, tôi khóc lên khóc xuống. Tới lần thứ ba, khi mang bầu được ít lâu, chồng tôi lại tênh tếch bỏ vợ ở nhà để đi công tác một tuần. Tôi khóc trọn một tuần vì thực sự khủng hoảng khi phải ở với bố chồng – một ông cụ cục cằn, khó tính trong căn nhà vỏn vẹn 50 m2. Bất đắc dĩ, sau chuyến công tác, chồng tôi đành dỗ ngon dỗ ngọt cho cụ về quê, nhằm xoa dịu bầu không khí ngột ngạt trong gia đình.

Mỗi lần sex, tôi lại nghĩ đến…bố chồng
Cứ mỗi lần định ân ái, tôi lại mường tượng ra khuôn mặt xấu xí của bố chồng. Ảnh minh họa.

Được một thời gian yên ổn, chồng tôi lại đòi rước cụ lên với lý do có người đỡ đần việc cơm nước, chăm cháu. Tôi một mực phản đối, nhưng không thuyết phục nổi chồng. Cuộc sống của tôi kể từ lúc ấy lại rơi vào địa ngục. Chồng thì công tác liên miên, để mặc tôi, con trai và bố chồng trong căn nhà chẳng mấy rộng rãi. Suốt từng ấy năm trời, tôi sống cảnh nhẫn nhịn, vì không muốn cãi lộn với người già. Nhưng tới khi không chịu nổi, tôi hằn học đòi chồng đưa cụ qua nhà chị gái ở một thời gian. Biết chuyện, ông cụ càng giận dỗi, ở lỳ nhà tôi, khiến không khí càng thêm nặng nề. Đến cả thằng nhóc cũng không thích gần gũi ông nội. Có lẽ vì quá ức chế tinh thần nên thời gian gần đây, tôi khổ sở vì một chứng bệnh lạ. Mỗi lần gần gũi đức lang quân, tôi lại nghĩ tới gương mặt đáng sợ của bố chồng – đầu hói, tóc lơ thơ bạc, mắt tam giác, gò má cao, răng vàng khè, ánh nhìn dữ dằn như đang oán hận…Bao nhiêu hứng thú bỗng dưng bay biến. Tôi không dám ôm hôn anh, càng không muốn nghĩ tới chuyện làm tình. Những lần bắt buộc, tôi đều tắt hết đèn hoặc phải khổ sở chùm kín khăn quanh đầu và mắt.
Vì chuyện ấy, tôi thấy ghét chính mình, ghét cuộc sống hôn nhân bức bí. Nhiều lần, tôi đề nghị chia tay, nhưng chồng tôi kiên quyết phản đối. Anh là một người sống có trách nhiệm với gia đình, yêu con cái. Cho tới giờ, chồng tôi vẫn đối tốt với vợ và chăm sóc chu đáo cho con trai. Với bố mẹ vợ, anh hết mực hiếu thảo. Vì lẽ ấy, hai cụ nhà tôi luôn coi anh là con đẻ. Nhưng anh càng tử tế bao nhiêu, tôi càng muốn rời xa anh bấy nhiêu.
Hiện, bố chồng đã về quê. Có lẽ cụ cũng hiểu phần nào không khí căng thẳng khi sống cùng chúng tôi. Nghĩ tới cảnh người già 80 tuổi sống côi cút một mình, lòng tôi bỗng thắt lại. Tôi biết mình bất hiếu và vô cùng quá quắt vì không chịu hòa hợp với bố chồng. Nhưng chứng bệnh kỳ quái ấy vẫn ngày đêm hành hạ tôi, khiến tôi không tài nào giáp mặt cụ hằng ngày. Tôi phải làm sao để giải tỏa chuyện này?”
Theo ý kiến của các chuyên gia tâm lý, người phụ nữ trong câu chuyện này là người vợ bất hạnh vì thiếu thốn tình yêu trong cuộc sống hôn nhân. Trước khi cưới, cô không hề có cơ hội cảm nhận những tình cảm nồng nhiệt của người yêu. Sau khi kết hôn, sự lạnh nhạt của chồng càng khiến cô rơi vào vực thẳm của tự ti và trầm uất. Không ai phủ nhận người chồng sống rất chân thực. Nhưng một người đàn ông chân thực, chưa hẳn là người chồng hoàn hảo trong gia đình.
Anh ta không biết tán dương những ưu điểm của vợ, không màng tới chuyện giới thiệu vợ trước bạn bè, thậm chí chưa từng chủ động tặng người mình yêu một món quà có ý nghĩa. Tất cả những biểu hiện ấy chứng tỏ, anh ta là người không biết bộc lộ tình cảm. Rất có thể, tính cách ấy được hình thành trong môi trường sống không hoàn hảo.
Với những người đàn ông không thích có sự giao lưu, sẻ chia cảm xúc như vậy, người phụ nữ cần chủ động đưa ra yêu cầu của mình. Hãy trò chuyện thẳng thắn với chồng những nỗi bức xúc mà mình phải kìm nén bấy lâu. Nếu cứ giấu kín trong lòng, không những người vợ phải chịu đau khổ, mà còn gây khó chịu và ức chế cho chồng".

Theo các chuyên gia, người vợ hiện đang có những biểu hiện khá nghiêm trọng của chứng trầm cảm. Giải pháp hợp lý nhất là nên tới khám và điều trị tại các bệnh viện chuyên khoa. Bố chồng đã về quê sống, đồng nghĩa với việc, người vợ được cách ly với “đối tượng gây bệnh” cho mình, hãy nhân cơ hội này để hâm nóng lại tình cảm với chồng.
Khi bố chồng đã rời khỏi nhà, nàng dâu tỏ ra áy náy, day dứt vì thái độ không thiện cảm của mình. Điều đó chứng tỏ, cô ấy là một phụ nữ có tấm lòng lương thiện. Nhưng dù sao, sức khỏe vẫn nên đặt lên hàng đầu. Nếu muốn sống trọn đời với người chồng hiện tại, cô ấy cần cố gắng lạc quan và sống lành mạnh hơn nữa.
Cả người chồng và bố chồng đều rất hiểu chuyện và biết cách cư xử khi chủ động tạo ra không gian sống thoải mái như hiện nay. Họ hy vọng người phụ nữ duy nhất trong gia đình khỏe mạnh trở lại, để cuộc sống thêm tốt đẹp.
Nếu hiểu thấu tấm chân tình của chồng và bố chồng, người vợ nên có lối sống tích cực hơn. Có thời gian, cả nhà nên về thăm cụ, biếu cụ chút tiền hay gửi về vài bộ quần áo mới lúc giao mùa. Muốn tỏ lòng thương yêu, tôn kính với người già, đâu chỉ có một vài cách. Không nhất thiết cứ phải sống chung trong một nếp nhà. Mọi người đều vui vẻ, thoải mái với nhau, đó mới là bí quyết giúp quan hệ gia đình trở nên đầm ấm, hạnh phúc.
"Lên giường" 14 lần/tuần - "lực sĩ tình dục"

"Lên giường" 14 lần/tuần - "lực sĩ tình dục"

Ăn hỏi xong, vị hôn phu kéo Bích ra sau nhà để “nhờ tí việc”. Tại đó, cạnh chuồng lợn, anh ta đã cưỡng bức chị.

“Đòi hỏi” vợ một cách vô độ, một số đàn ông luôn huênh hoang về khả năng “vô địch tình trường” của mình nhưng theo y học, đó lại là bệnh cần chữa trị để “hạ nhiệt”.

2 lần/ngày, 7 ngày/tuần
Một trong những thành viên trong CLB những người vợ bị bạo lực xã (Hà Nội) là chị Nguyễn Thị Bích. Mới 30 nhưng trông chị già sọm, suy sụp. Đặc biệt, chị luôn giấu mặt sau vành nón, mắt cúi gằm, u tối. Mấy chị em trong xã cho biết, độ tuổi 20, chị là hoa hậu của xóm, gương mặt lúc nào cũng rạng rỡ, vui vẻ. Nhưng sau khi lấy chồng, càng ngày, chị Bích càng mất dần vẻ tươi tắn.
Sau khi chị sinh đứa con đầu, thân thể càng gày mòn, ốm yếu. Mẹ chồng chị thường nói đổ “con dâu bị hậu sản”. Khi CLB phòng chống bạo lực gia đình được thành lập, chị Bích lén đến tham gia. Được sự động viên của chị em, chị Bích mới dám chia sẻ.
Chị Bích yêu và cưới rất nhanh, chỉ vì người yêu chị luôn “lục sục” đòi gần gũi. Anh ta liên miệng nói rằng vì quá yêu chị, vì chị quá đẹp nên không thể kiềm chế được ham muốn. Thấy anh ta có nghề nghiệp ổn định, gia đình tử tế nên chị Bích cũng không băn khoăn gì. Nhưng chỉ sau lễ ăn hỏi, chị đã bị sốc nặng.



Tối đó, anh ta đã kéo ra sau nhà để “nhờ tí việc”. Tại đó, cạnh chuồng lợn, anh ta đã cưỡng bức chị. Sợ hãi, xấu hổ, lại nghĩ mình sắp thành vợ anh ta, chị Bích đành cắn răng chịu đựng. Từ đó, chị đã trở thành dụng cụ tình dục của chính chồng mình.
Mỗi đêm anh ta tra tấn chị 1-2 lần, lần nào cũng kéo dài khiến chị khô rát, đau đớn. Khi chị đang dạy học ở trường mẫu giáo, anh ta cũng kéo chị về nhà để giải quyết. Kể cả lúc chị đến ngày “đèn đỏ”, anh ta cũng không tha.
“Bình thường anh ta rất chăm sóc em, cũng luôn miệng kêu yêu thương vợ đến “phát cuồng”, nhưng em rất đau đớn, thân thể gầy mòn. Em sợ hãi mỗi lần trời sập tối. Nhưng em không thể kêu, không thể cầu cứu sự giúp đỡ” – chị Bích tâm sự.


Khi chị mang bầu, những tưởng được giải thoát khỏi chồng, nhưng anh ta chỉ bớt “tần suất” một chút, nhưng mỗi tuần cũng vài bận. Sức yếu, lại bị chồng đòi hỏi, chị đã trở dạ sinh non khi đứa con mới 8 tháng, phải lên bệnh viện huyện cấp cứu cả mẹ lẫn con.
Điều kinh hoàng nhất là trong viện, lấy cớ ở lại trông vợ con, anh ta đã “tranh thủ” yêu vợ, đến nỗi chị bị băng huyết, phải cấp cứu. Không hề thấy nỗi đau đớn, sợ hãi của vợ, chồng chị Bích rất tự hào về khả năng “chiến đấu” của mình. Anh ta luôn huênh hoang mình là số 1, là người đàn ông đích thực, vô địch, là niềm mong mỏi của tất cả đàn ông khác và chị Bích phải sung sướng vì đã được làm vợ anh ta.
Bệnh chứ không phải khỏe
Lương y Vũ Quốc Trung (Hội Đông y Hà Nội) cho biết, tình trạng “hoạt động” liên tục như chồng chị Bích là một dạnh nghiện tình dục. Đây thực chất là bệnh cường dương. Khi đó, cơ thể nam giới tiết quá nhiều chất testerone, khiến họ luôn ám ảnh về chuyện tình dục, “thằng nhỏ” luôn ở trong tình trạng “chào cờ”, thúc đẩy anh ta phải tìm cách thỏa mãn.
 Tình dục khỏe mạnh là hoạt động tình dục điều độ, khi “yêu” đạt được khoái cảm, sau đó cần có thời gian nghỉ ngơi và “tích lũy” năng lượng của cả mình và bạn tình. Nếu ăn mãi mà không no, vẫn thèm khát thì cần phải đi khám và điều trị hợp lý.
Lương y Vũ Quốc TrungNhu cầu ở người nghiện tình dục giống như “nồi Thạch Sanh”, ăn hết lại đầy, no rồi lại đói. Nếu anh ta không được “xả” thì sẽ bứt dứt, điên cuồng, mất hết lý trí, có thể phạm tội quấy rối, cưỡng bức, hiếp dâm, bất kể đối tượng là ai. Có nhiều người mất việc, mất vợ chỉ vì lúc nào cũng “táy máy”.
Đối với những người nghiện sex, nếu hàng ngày “tra tấn” vợ sẽ dẫn đến việc người vợ bị “quá tải”, bị khô rát, sợ hãi, suy nhược cơ thể. Hơn nữa, do phải “cắn răng” chịu đựng, người vợ sẽ bị u uất, trầm cảm. Hạnh phúc gia đình cũng không thể nguyên vẹn.
Cũng có những trường hợp người vợ không đáp ứng, người nghiện sex sẽ tìm bạn tình bên ngoài, mua dâm và quan hệ tình dục thiếu an toàn. Nguy cơ mắc các bệnh lây truyền qua đường tình dục là rất cao. “Những người mắc bệnh cường dương là do môn hỏa quá mạnh, nếu không chữa trị mà “xuất binh” vô độ, lâu dài sẽ dẫn đến suy nhược cơ thể, chất lượng tinh binh giảm, thậm chí hỏng súng và mắc nhiều bệnh tật khác” – lương y Trung cho biết.
Theo lương y Vũ Quốc Trung, điều nguy hiểm là khi thấy mình “vô độ” như vậy, ít đàn ông nào cho rằng mình bị bệnh cần phải chữa trị. Họ dễ ngộ nhận rằng mình khỏe nên mới có sức “công phá” như vậy, đồng thời tự hào về khả năng “chiến đấu không biết mệt mỏi” của mình.
“Những người nghiện tình dục cũng cần điều trị về tâm lý để hiểu vấn đề của mình và của vợ. Đồng thời tìm cách khắc phục, chữa trị để bảo vệ sức khỏe của hai vợ chồng và hạnh phúc gia đình” – ông Nguyễn An Chất – Giám đốc Trung tâm tư vấn An Việt Sơn cho biết.
Tôi không thể dứt bỏ thói quen nghiện “xxx”

Tôi không thể dứt bỏ thói quen nghiện “xxx”

Kể từ khi chia tay người yêu, tôi cảm thấy bức bối khó chịu vô cùng. Mặc dù biết anh đã có bạn gái mới, nhưng mỗi khi anh lén lút hẹn tôi đến nhà nghỉ, tôi vẫn không thể cưỡng lại được. 

Tôi sinh ra trong một gia đình có 4 người, ngoài bố ra thì trên tôi còn có một anh trai nữa đang đi du học nước ngoài. Bố thì suốt ngày đi công tác triền miên khiến tôi đôi lúc cảm thấy cô đơn lắm. Hai ông bà không mấy quan tâm đến tôi, mà lúc nào cũng chỉ suy nghĩ đến việc làm sao để kiếm nhiều tiền hơn. Một tháng họ gửi cho tôi mười triệu tiền tiêu vặt và nghĩ như thế là đủ để tôi có được một cuộc sống hạnh phúc.

Những lúc tôi đau ốm ở nhà một mình, tôi cũng chẳng muốn thông báo với ai. Vì dù có nói thì bố cũng không thể về được, cùng lắm cũng chỉ hỏi thăm qua điện thoại mà thôi. Tâm trạng tôi thực sự không tốt nên luôn giữ vẻ mặt buồn bã và khó chịu khi đến trường. Đó cũng chính là lý do tôi không chơi được với những bạn bè khác. Một phần vì họ nghĩ tôi nhà giàu kênh kiệu, một phần bởi tôi không chịu được cảm giác tủi thân khi nghe họ kể về việc gia đình họ hạnh phúc ra sao, rồi khoe trên facebook những bức ảnh kỷ niệm với bố như thế nào…

Hàng ngày tôi chỉ biết làm bạn với cô đơn và sống lặng lẽ trong bốn bức tường rộng… cho đến khi tôi gặp được anh – người con trai hơn tôi bốn tuổi. Gia đình anh vừa mới chuyển đến đối diện nhà tôi. Từ lúc mới gặp mặt, tôi đã cảm thấy trong mắt anh có một sự đồng cảm lớn với mình. Bố anh cũng thường xuyên vắng nhà hệt như bố tôi vậy. Chỉ có điều anh khác tôi ở chỗ, anh luôn vui vẻ, hoạt bát và rất chủ động bắt chuyện với mọi người.

Hồi mới quen, anh thường sang nhà tôi hỏi chuyện về mọi thứ xung quanh khu nhà, những người hàng xóm rồi về bản thân tôi. Anh kể cho tôi nghe về gia đình anh nữa…Từ những câu chuyện như vậy, tôi cảm thấy anh là người con trai rất hiểu mình. Anh nhìn thấu mọi tâm sự, mọi nỗi buồn sâu kín trong tâm hồn tôi. Và rồi chúng tôi yêu nhau từ bao giờ không biết. Tôi đã trao cho anh tất cả vào sinh nhật năm tôi tròn mười bẩy tuổi.

Anh thực sự khiến tôi bị cuốn hút và say đắm trọn vẹn trong những cảm xúc mà anh mang lại. Vừa chủ động, nhưng cũng vừa dịu dàng quan tâm đến từng cảm giác của tôi ra sao. Bất cứ lúc nào, thậm chí đang có bài kiểm tra ở trường, tôi cũng chỉ nhớ tới anh và mong nhanh chóng trở về để ở bên anh. Nửa năm yêu anh là quãng thời gian quá ngọt ngào và hạnh phúc đối với tôi.


Nhưng niềm hạnh phúc đó cũng chẳng kéo dài lâu. Anh nói với tôi rằng gia đình anh lại sắp chuyển đi (vì bố anh là nhà thầu xây dựng nên gia đình anh thường chuyển nhà liên tục). Mặc dù sẽ ở xa nhau nhưng anh hứa với tôi rằng sẽ thường xuyên liên lạc bằng điện thoại và tới đón tôi đi chơi. Kể từ ngày anh chuyển đi, cuộc sống của tôi lại trở về quãng thời gian lạnh lẽo và u sầu như trước. Nhiều khi tôi nhớ anh đến phát điên lên, tôi liên tục gọi vào máy của anh vì anh đã thất hứa không liên lạc cũng không đến thăm tôi. Lần nào ấn nút gọi đi tôi cũng ở trong tâm trạng hoảng loạn vì sợ anh sẽ rời xa mình. Có phải anh cố ý thay số điện thoại để cắt đứt mối liên hệ với tôi không??? Tại sao anh lại vô tình đến vậy, tàn nhẫn đến vậy? Anh biết là đối với tôi anh quan trọng đến nhường nào mà.

Những ngày tháng xa anh tôi như rơi vào cảm giác bị khủng hoảng nặng nề. Những buổi tối ở nhà một mình, vì quá cô đơn và tuyệt vọng, tôi từng nghĩ đến việc cắt cổ tay tự vẫn cho xong. Soi vào trong gương tôi thậm chí còn không nhận ra mình. Sau những ngày khóc vật vã vì đau khổ tột cùng, cuối cùng tôi cũng tìm ra cách để trấn an bản thân. Hàng ngày tôi chỉ biết ôm lấy chiếc laptop để truy cập vào những web đen. Tôi mong muốn tìm lại cảm giác hạnh phúc khi ở bên anh trước đây.

Và rồi tôi trở nên dễ dãi hơn trong việc quen bạn trai. Tôi chủ động đưa họ về nhà ngủ qua đêm để thỏa mãn những cơn dục vọng cồn cào đang hành hạ thể xác mình, để quên đi sự tổn thương mà anh đã gây ra cho tôi. Nhưng dù tôi có làm gì với ai đi nữa, tôi cũng không thể có được cảm giác trước kia với anh. Đơn giản bởi vì tôi không hề yêu họ như tôi đã yêu anh.

Tôi không thể cưỡng lại lý trí của mình mỗi khi ở bên anh (ảnh minh họa)

Một ngày, đột nhiên anh nhắn tin cho tôi. Tôi như vỡ òa trong sự sung sướng. Hàng trăm tin nhắn nhớ nhung của tôi gửi đi, cuối cùng cũng được anh trả lời: “Anh cũng nhớ em, cuối tuần mình gặp nhau em nhé…”. Gặp được anh, tôi chỉ muốn ôm chầm lấy anh ngay lập tức. Nhưng anh thì dường như quá xa cách…Đặt ly cà phê xuống bàn, anh trầm giọng nói với tôi rằng anh đã có bạn gái mới. Đó là lý do mà anh trốn tránh tôi bấy lâu nay. Rồi anh yêu cầu tôi đừng nhắn tin cho anh nữa, và hãy quên hết chuyện quá khứ đi, để cả hai cùng có một khởi đầu tốt đẹp…

Tôi tưởng như mình đang mơ một cơn ác mộng. Một lần nữa tôi lại khóc vì anh, vừa đau khổ, vừa muốn quên anh tôi đã lao vào cuộc vui với những người đàn ông khác…Tôi dần trở thành một con nghiện sex thật sự. Càng ngày tôi càng khao khát cảm giác mạnh hơn và làm chuyện đó với cường độ cao hơn. Nếu tôi không như thế, tôi sẽ điên lên vì không chịu nổi mất. Chính anh đã biến tôi thành một kẻ như vậy, và đây là cách duy nhất có thể giúp tôi quên đi anh, dù nó có tồi tệ và bẩn thỉu như thế nào.

Khi tôi đang chán ghét chính bản thân mình, chán ghét cuộc sống lang thang vật vờ không còn lòng tự trọng thì anh lại nhắn tin cho tôi. Anh nói hôm nay anh có rất nhiều chuyện buồn và muốn tâm sự cùng tôi. Chuyện công việc của anh đang gặp nhiều trở ngại, rồi chuyện anh đang cãi nhau với người yêu…Anh ôm lấy tôi và mong tôi hãy an ủi anh. Thế là chúng tôi đã thuê phòng tại một nhà nghỉ gần đó và ở bên nhau suốt đêm. Sau đó là rất nhiều cuộc hẹn giữa chúng tôi, nhưng lần nào cũng là ở trong nhà nghỉ. Một lần tôi hỏi anh: “Anh đã làm chuyện đó với bạn gái mới chưa. Cô ấy hơn hay em hơn?” Rồi anh lảng tránh câu hỏi của tôi, anh chỉ nói với tôi một câu duy nhất đủ để trái tim tôi chết lặng

- Anh chỉ biết cô ấy đang là hiện tại của anh…

- Vậy tại sao anh lại ngủ với em?

- Anh cũng không biết vì sao mình làm thế nữa. Anh xin lỗi, nếu em không muốn thì từ nay anh sẽ không gặp em nữa…

Chỉ một câu nói đó thôi, tôi biết tôi đang ở vị trí nào trong trái tim anh. Dù sao tôi cũng chỉ là quá khứ, là cái bao cát để anh trút bỏ mọi cg thẳng và buồn bã. Anh không yêu tôi nữa, và dù tôi có ra sao thì anh cũng sẽ quay lại bên cô ấy mà thôi. Tất cả chỉ là sự lợi dung. Anh là một người tham lam và ích kỷ. Nhưng có lẽ tôi còn tồi tệ hơn anh nữa. Dù biết tình cảm của anh, nhưng tôi vẫn cố tình vờ như không biết. Tôi làm mọi thứ chỉ cần được ở bên anh làm chuyện đó là đã thấy mãn nguyện lắm rồi.

Có phải c bệnh của tôi đang ngày một trầm trọng. Tôi nghiện sex đến mức không thể dừng lại. Nếu tôi có lý trí hơn một chút, tôi sẽ kiềm chế được cảm xúc khi ở bên anh. Làm thế nào để tôi thoát ra được. Không đến với anh có lẽ tôi sẽ lại tìm đến những chàng trai khác mất thôi. Càng ngày tôi càng cảm thấy ghê sợ chính con người mình. Giá như tôi có thể tan biến khỏi cuộc đời này, tôi sẽ cảm thấy mình thanh thản và nhẹ nhõm hơn rất nhiều…
Đang "lên đỉnh" với bồ thì bị chồng bắt gặp

Đang "lên đỉnh" với bồ thì bị chồng bắt gặp

Tôi mở cửa vào phòng đúng lúc vợ tôi đang đờ dại trong cơn cực khoái với người tình, vẻ mặt mà lâu lắm rồi tôi không thấy.

Nói chuyện với ai, vợ tôi cũng khen chồng nức nở, nào anh ấy tốt lắm, anh ấy rất hiền, rất chiều vợ, rất tâm lý, rất chu đáo… Tôi thường phổng mũi mỗi khi gặp người quen và được họ cho biết vợ tôi ca ngợi chồng lên mây như vậy. Tôi luôn an tâm nghĩ rằng, vợ mình hoàn toàn hài lòng về chồng. Về mặt kinh tế, tôi không biết kinh doanh nhưng đồng lương chuyên gia cũng khá cao, thu nhập của cô ấy cũng không tệ, nên tuy chẳng giàu có nhưng vợ chồng cũng xông xênh trong chi tiêu.

Tự kiểm điểm, tôi thấy mình chỉ có một nhược điểm duy nhất là hơi yếu trong khoản giường chiếu. Ở tuổi 40, tôi chỉ có thể đáp ứng cho vợ mỗi tuần một lần, hoặc 10 ngày một lần. Tôi cảm thấy các cuộc “giao ban” đều hơi ngắn so với mong muốn của cô ấy, nhưng chưa bao giờ thấy cô ấy phàn nàn, kêu ca gì, cũng không thấy cô ấy tỏ ra buồn bã hay trách móc. Vì thế tôi cũng an tâm, nghĩ rằng vợ mình không quá đặt nặng chuyện tình dục; dù sao tôi cũng là một người chồng tốt và trong chuyện ấy cũng đã cố gắng rồi, chắc cô ấy cũng không nỡ có thái độ để làm chồng buồn.
Đang "len đỉnh" với bồ thì bị chồng bắt gặp
Tự kiểm điểm, tôi thấy mình chỉ có một nhược điểm duy nhất là hơi yếu trong
khoản giường chiếu. (ảnh minh họa)

Cuộc sống viên mãn của chúng tôi cứ thế trôi qua, cho đến đợt tôi phải đi công tác một tỉnh miền nam Trung bộ trong 2 tháng để thúc đẩy một dự án. Ở khách sạn, ăn cơm hàng, tôi rất nhớ vợ con. Nhưng nỗi nhớ của tôi cũng được vơi nhẹ đi phần nào nhờ vợ tôi ngày nào cũng gọi điện, nhắn tin. Cô ấy hỏi tôi ăn uống, nghỉ ngơi như thế nào, có vất vả lắm không, kể chuyện ở nhà con cái học hành ra sao, cô ấy xem phim gì, đọc sách gì, và nói nhớ chồng nhiều lắm.
Chính những lời nhớ nhung, yêu thương, ân cần của vợ khiến tôi ấp ủ trong lòng dự định cố gắng thu xếp công việc để về với cô ấy vài ngày. Tôi không nói điều ấy với vợ vì không biết có thể thực hiện được hay không, sợ không được thì cô ấy sẽ thất vọng. Ngay cả khi tôi đã nghĩ sẽ dành ra được 2 ngày về Hà Nội, tôi cũng không dám báo trước cho vợ vì công việc của tôi có thể phát sinh những tình huống bất ngờ khiến kế hoạch bị hủy vào phút chót, khiến vợ mừng hụt, càng buồn thêm. Nhưng tôi cũng tự nhủ, việc không báo trước cũng có cái lợi là đem lại cho vợ niềm hạnh phúc bất ngờ. Tôi tưởng tượng mình lặng lẽ trở về vào sáng thứ 7, ngày vợ được nghỉ; lặng lẽ vào nhà, lặng lẽ mở cửa phòng ngủ để bắt gặp vợ đang lười biếng đọc sách trên giường.

Nhưng điều tôi nhìn thấy khi cảnh cửa phòng ngủ mở ra lại hoàn toàn khác: vợ tôi đang cùng một người đàn ông trong cuộc truy hoan cuồng nhiệt. Đập vào mắt tôi là khuôn mặt vợ với đôi mắt nhằm hờ đê mê, đôi môi hé mở và tiếng rên khe khẽ trong cổ họng. Tôi thấy rõ cô ấy đang “lên đỉnh”. Điều làm tim tôi đau buốt là vẻ mặt đó của vợ, tôi đã không nhìn thấy từ rất lâu rồi, đã mấy năm nay. Tôi đã không đem lại cho cô ấy cảm giác mạnh mẽ đó.
Đang "lên đỉnh" với bồ thì bị chồng bắt gặp
Nhưng điều tôi nhìn thấy khi cảnh cửa phòng ngủ mở ra lại hoàn toàn khác: vợ tôi đang
 cùng một người đàn ông trong cuộc truy hoan cuồng nhiệt. (ảnh minh họa)

Điều tôi có thể làm lúc đó chỉ là quay ra, đóng cửa lại và ra sân bay, quay lại nơi công tác. Cảm giác nhục nhã khiến tôi không thể ở lại để hỏi tội cô ấy hay tình địch. Tôi định tắt máy điện thoại để khỏi phải nhận những cuộc gọi thanh minh hay xin lỗi của vợ,  rồi đã không làm thế.

Nhưng vợ tôi không gọi điện hay nhắn tin gì cả. Một tuần sau, cô ấy bấm chuông cửa phòng khách sạn của tôi. Cô ấy muốn nói chuyện để thú tội và mong tôi tha thứ. Vậy mà không hiểu sao, tôi không hề có cảm giác giận dữ của ông chồng bị cắm sừng. Cô ấy tạ tội với tôi mà tôi cảm thấy như chính mình đang bị bóc trần tội lỗi, bị lên án, tôi thấy mọi sự hèn kém của mình bị phơi ra hết không có cách nào che đậy. Nỗi nhục nhã của tôi không lời nào nói nổi. Tôi hiện nguyên hình là anh chồng bất lực để đến nỗi vợ phải đi kiếm thú vui ở ngoài.

Vợ tôi bảo cô ấy và người đàn ông kia cũng chỉ mới quan hệ vài tháng nay. Nhưng dựa vào những gì tôi cảm thấy, có lẽ cô ấy đã ngoại tình vài năm rồi, chỉ không biết là với một mình anh ta hay có thêm những người khác. Mấy năm nay, phong độ giường chiếu của tôi sa sút mà vợ tôi không phàn nàn, hờn dỗi, nghi ngờ, cũng không có vẻ cáu kỉnh, căng thẳng của người thiếu thốn tình dục. Tôi vẫn nghĩ tại vợ tôi cũng ở tuổi U40 nên nhu cầu đã giảm, nghĩ cô ấy là phụ nữ Á Đông nên nhu cầu về chuyện ấy không cao. Nhưng sự thật là cô ấy không đòi hỏi tôi, không trách móc tôi, vẫn tươi cười chăm sóc tôi, ca tụng tôi là bởi đã “no xôi chán chè” ở ngoài, và chắc là cố gắng tốt với chồng để giảm cảm giác tội lỗi. Tôi không đáp ứng đủ, thay vì bắt tôi cố gắng, cô ấy đã lặng lẽ đi tìm nguồn cung cấp khác.

Tuy nhiên, việc truy vấn vợ là chuyện ấy xảy ra vài tháng hay vài năm cũng chẳng có ý nghĩa gì, bởi sự thực vẫn chỉ có một: tôi bị cắm sừng. Tôi không biết phải làm gì bây giờ. Tôi hận cô ấy mà cũng ghét chính mình. Tôi đau đớn cho gia đình hạnh phúc của tôi. Cô ấy nói sẽ chấp nhận hết những quyết định của tôi, rằng cô ấy yêu tôi và thiết tha giữ gia đình, còn với người đàn ông kia không có gì sâu sắc; nhưng cô ấy sẽ chấp nhận nếu tôi đòi chia tay, bởi đó là sự trừng phạt mà cô ấy đáng phải chịu.

Tôi cũng yêu cô ấy, yêu các con mình, không muốn gia đình đổ vỡ. Tôi đã quyết định tha thứ, không, nói chính xác là bỏ qua chuyện đó để giữ lại mái ấm, chứ trong thâm tâm tôi cũng không biết mình có tha thứ cho vợ hay không. Gia đình tôi lại trở lại nhịp sống thường ngày. Vợ tôi chăm sóc cả nhà chu đáo và tôi biết chắc cô ấy đã cắt đứt với kẻ kia. Nếu cô ấy không tái phạm, suốt cuộc đời này tôi sẽ không nhắc lại sai lầm đó để đay nghiến cô ấy, nhưng tôi sợ rằng suốt cuộc đời này tôi không thể quên được, không thể như trước được nữa. Bây giờ tôi thấy e ngại khi ở bên vợ, càng ngại chuyện chung đụng thể xác, không phải vì tôi căm hờn hay khinh bỉ cô ấy, mà tôi tự ti, tôi biết mình chẳng thể nào làm cô ấy thích thú như người đàn ông kia.

Mỗi lần lên giường, trong óc tôi lại hiện ra vẻ mặt đê mê cực điểm của vợ vào buổi sáng tôi đột ngột về nhà. Gương mặt đó sẽ ám ảnh tôi suốt đời, phủ bóng u ám lên chiếc giường vợ chồng của chúng tôi mãi mãi.

Ám ảnh vì đã "quan hệ" với chị dâu

Ám ảnh vì đã "quan hệ" với chị dâu

Tôi phát điên khi nhìn thấy chị dâu có những cử chỉ thân mật với anh trai mình. Tôi lại nhớ đến những lúc chị rên rỉ bên dưới tôi. Tôi không biết đó là tình yêu hay là gì nhưng tôi chỉ muốn cướp chị ra khỏi anh trai tôi.

Chắc hẳn nhiều người sẽ cảm thấy kinh tởm khi đọc những dòng trên, quả thực với bản thân mình, tôi cũng thấy điều đó thật quá kinh khủng. Tôi đã quan hệ với chị dâu của mình và tôi không thể kiểm soát nổi bản thân. Việc đó cứ lặp đi lặp lại mỗi khi có cơ hội.

Tôi nổi nóng mỗi khi anh trai mình xuất hiện ở nhà. Tôi chỉ muốn giành lấy chị dâu cho riêng mình. Liệu có phải là tôi đã yêu cô ấy? Tôi đã mất ngủ cả tháng trời nay và không biết nên làm gì? Hi vọng mọi người có thể cho tôi một lời khuyên để tôi thoát khỏi mớ hỗn độn này.





Nhà tôi chỉ có 2 anh em ở cùng với mẹ. Bố tôi đã qua đời vì tai biến mạch máu não cách đây 4 năm. Kể từ đó gần như ngày nào mẹ tôi cũng đi lễ, đi xem hầu đồng hoặc hội hè ở hết vùng này đến vùng khác.

Anh trai tôi thì làm nhiếp ảnh nên cũng ít khi ở nhà. Tất cả công việc kinh doanh bố để lại tôi bắt buộc phải đảm nhận. Cả mẹ và anh tôi đều không hề quan tâm đến việc này.
Sau khi bố tôi mất, người yêu tôi cũng chính thức nói lời chia tay. Đó là quãng thời gian thực sự khó khăn với tôi. Từ đó đến giờ tôi mất niềm tin vào phụ nữ. Dù tôi có qua lại với nhiều người khác nhau nhưng cũng chỉ là để giải trí. Tôi không tìm được cảm giác với bất cứ ai.

Không khí gia đình tôi khá u ám nên lúc nào mẹ tôi cũng giục 2 anh em tôi đi lấy vợ, sinh con cho bà có cháu bế bồng. Cách đây hơn 1 năm không chịu được mẹ tôi kì kèo nhiều, anh tôi đã quyết định tìm một cô gái cưới rồi yêu sau theo như lời anh tôi nói tôi. Với ngoại hình, tài ăn nói, công việc và gia thế, anh tôi không khó để tìm được một cô gái đồng ý làm vợ.

Ngày đón chị dâu về nhà trong lòng tôi đầy cảm giác khinh bỉ vì tôi nghĩ chắc hẳn đây cũng chỉ là một người con gái tham tiền. Gọi là chị dâu nhưng thực ra cô ấy còn kém tôi 2 tuổi, nhìn mặt non búng ra sữa.


Dù lấy vợ nhưng anh trai tôi cũng vẫn giữ thói quen đi suốt chẳng mấy khi ở nhà. Mẹ tôi thì vẫn bám chặt lấy hội bạn đi hội hè. Thành ra ngôi nhà 5 tầng rốt cuộc lại chỉ có tôi, chị dâu và bác giúp việc ở.

Tôi không có thói quen ăn cơm ở nhà nhưng kể từ ngày có chị dâu tôi không hiểu sao tôi lại chăm chỉ về nhà hơn. Có lẽ vì tôi không chịu được ánh mắt và câu hỏi mỗi sáng lặp lại: “Tối nay chú ăn gì? Về nhà ăn cơm với chị và bác giúp việc nhé”. Hay những cuộc điện thoại của chị dâu với anh trai tôi: “Bao giờ anh về?”.

Tôi từng gắt lên với anh tôi là anh lấy vợ làm quái gì mà không thèm ở nhà. Anh tôi chỉ thản nhiên trả lời: “Tao lấy vợ cho mẹ”. Có lẽ tình cảm của tôi dành cho chị dâu bắt đầu từ sự thương hại ấy.

Mọi chuyện sẽ chẳng có gì đặc biệt nếu hôm đó tôi về nhà trong tình trạng say khướt, người đón tôi không phải là bác giúp việc như mọi khi mà lại là chị dâu. Tôi được dìu đến tận giường, được pha sữa nóng cho uống. Lúc đó tôi nhớ mình cầm tay chị dâu không cho đi và kể hết chuyện này sang chuyện kia. Và rồi đến lúc không thể kiềm chế được bản thân, tôi đã đè chị xuống sờ soạng mặc kệ chị có chống cự như thế nào.


Sau đêm hôm đó, chị tránh mặt tôi nhưng chị càng làm như thế tôi lại càng khao khát có được chị. Thậm chí tôi còn cho bác giúp việc tạm nghỉ. Tôi không mấy khi ra cửa hàng mà suốt ngày quanh quẩn ở nhà chờ chị đi làm về. Tôi tìm mọi cách sở hữu chị. Dần dần tôi nhận ra chị chắc hẳn cũng có tình cảm với tôi. Vì dù có tránh mặt nhưng chị không hề chạy trốn khỏi nhà. Tôi đã sống những ngày tội lỗi mà tràn ngập hạnh phúc.

Chúng tôi sống như một cặp vợ chồng thật sự. Tôi ham muốn chị bất cứ lúc nào nhìn thấy. Từ phòng ngủ cho đến phòng bếp, nơi nào cũng có dấu vết yêu đương vụng trộm của hai chúng tôi. Tôi đã tính đến việc bỏ đi thật xa với chị. Tuy nhiên chị lại không đồng ý. Chị nói gia đình, công việc ở đây nên chị ấy không thể đi đâu được.

Trong khi tôi vẫn loay hoay suy nghĩ thì anh tôi đột nhiên về ở lỳ nhà trong thời gian dài. Ông anh tôi đã quyết định mở studio vì đã chán cảnh lang thang. Từ lúc đó, chị trở thành người xa lạ với tôi.


Chị lúc nào cũng quẩn quanh bên anh trai tôi. Dù tôi có ra bất cứ tín hiệu gì, dù tôi có gọi điện nhắn tin chị cũng không hề trả lời. Tôi phát điên mỗi khi vô tình nhìn thấy 2 người đó có cử chỉ thân mật với nhau. Có lần buổi tối tôi còn ngồi hút thuốc cả đêm bên ngoài cửa phòng của anh trai tôi. Tôi nổi nóng mỗi khi nghe thấy tiếng động lạ từ phòng anh phát ra.

Nhớ đến những lúc chị làm hòa với tôi, tôi lại chỉ muốn giành chị ra khỏi anh mình. Tôi thấy mình đúng là một thằng hèn, không ra gì nhưng dục vọng trong tôi không thể nào kiểm soát nổi. Liệu đó có phải là tình yêu? Tôi không biết phải làm gì, phải đối diện với chị và anh trai tôi như thế nào. Hai tiếng chị dâu quá nặng nề với tôi. Tôi biết cả đời mình không bao giờ có thể sống cùng một mái nhà cùng chị với tư cách là em chồng được nữa.
Nỗi khổ mang tên ‘máy bay’ và ‘phi công trẻ’

Nỗi khổ mang tên ‘máy bay’ và ‘phi công trẻ’

 Ảnh minh họa
Nặng lòng vì làm “máy bay”

Cái bụng đói cồn cào bỗng dưng mất cảm giác, cổ họng thì như nghẹn ứ chẳng muốn nữa, Huyền chúa ghét cái cảm giác dù đã cố tránh nhưng thi thoảng vẫn cứ phải nhìn thẳng vào thực tế: mình đã quá già cỗi so với chàng. Tránh làm sao được, bình thường khi nam nữ bằng tuổi nhau, chị em nom đã luôn "cứng" hơn cánh mày râu rồi, trong khi đó, Huyền lại hơn chàng tận 5 tuổi, dù đôi bên có ra sức “ngụy trang” khéo léo đến đâu thì chuyện che giấu đi khoảng cách của anh chàng 23 tuổi với một “bà chị” sắp bước sang đầu băm dường như là điều không tưởng.
Nhưng buồn nhất có lẽ là những lúc mà Huyền có dịp diện kiến bạn bè chàng. Nhiều lúc nghe họ xưng hô “mày mày tao tao” với chàng rồi lại quay ra kính cẩn gọi mình là “chị”, Huyền cảm thấy chạnh lòng khó tả. Tủi thân hơn nữa là lúc nhìn thấy mấy cô bé trẻ trung, xinh tươi cứ nhí nhảnh bên cạnh mấy cậu bạn của chàng, rồi nghĩ đến mình, Huyền chợt thấy thiếu tự tin ghê gớm.
“Thôi thì chấp nhận điều đó và cứ nghĩ rằng mình già, mình xấu mà người ta vẫn yêu, thế mới đúng tình yêu chân thành”, đó là cách suy nghĩ hiệu quả nhất để Huyền giải tỏa stress khi phải làm “máy bay”.
Không được lạc quan như Huyền, Mai Trang lại luôn sống trong cảm giác dằn vặt, đấu tranh tư tưởng vì trót yêu "phi công trẻ".
Trang tâm sự, kể từ ngày yêu một anh chàng kém 3 tuổi, cô bị cả gia đình lẫn bạn bè liên tục công kích. Bố cô mấy tháng nay cứ hết đi vào lắc đầu lại đến đi ra chép miệng, thi thoảng đay nghiến con gái: “Nuôi con học tử tế mà sao ngu ngốc thế, đâm đầu vào yêu thằng trẻ ranh, sau này khổ một đời thôi”. Các cụ cổ hủ đã vậy, đến mấy bà chị thân thiết cũng chẳng thoáng hơn là bao. Họ cứ nhất định lấy tư cách người đi trước nhồi vào đầu Trang tư tưởng “kết hôn xong, đẻ thêm đứa con có mà như 2 cô cháu”.
Cũng không thể trách họ được vì họ chỉ nghĩ cho Trang. Cô xinh xắn, công việc đề huề, ổn định, 25 tuổi, bố cô giờ mong con gái kiếm được tấm chồng cân xứng. Vậy mà sự lựa chọn của cô lại là chàng “phi công trẻ” vừa chân ướt chân ráo ra trường, còn đang chấp chới với bao dự định hão huyền, viển vông. Gia cảnh “phi công” cũng "mèng mèng" nên tất nhiên lúc này chàng vẫn chỉ là một anh cựu sinh viên nghèo vượt khó. Thử hỏi bố Trang không nẫu lòng sao được.
Không được gia đình ủng hộ nên nhiều khi Trang chán nản lắm, bản thân cô cũng nửa đùa nửa thật thú nhận: “Yêu vậy thôi chứ thấy tương lai mờ mịt quá, đợi được đến lúc chàng có sự nghiệp ổn định, vững vàng để kết hôn thì chắc mình đã thành bà già xấu xí rồi”.

Thành "phi công" cũng có sướng gì
“Nhiều lúc đi uống với nhau, thấy nàng móc túi ra trả tiền mà thấy nhục lắm nhưng mình thì lực bất tòng tâm, chả lẽ khi nào hết tiền thì không gặp nhau nữa…”, Quốc Thái (21 tuổi) tâm sự.
Thái tình cờ quen Luyến tại nơi cậu thực tập. Luyến nhỏ người, xinh xắn tính tình lại trẻ trung nên tuy biết nàng hơn 4 tuổi, Thái vẫn không ng nổi cảm giác xao xuyến trước bà chị xì tin này. Cậu càng hạnh phúc hơn khi biết Luyến cũng có cảm tình với mình. Thế rồi từ “chị em” họ chuyển dần qua “cậu tớ” rồi cuối cùng là “anh em” lúc nào chẳng hay. Tình yêu đến với họ bất chợt dù chỉ trong âm thầm giấu diếm, bởi cả hai đều vô cùng ái ngại trước miệng lưỡi thế gian cũng như không mặn mà với khẩu hiệu “phi công trẻ lái máy bay bà già”.
Người đời cứ bảo yêu gái già thì sướng, họ kinh nghiệm, biết chiều chuộng, quan tâm, chăm sóc. Nhưng đó là họ chỉ nhìn vào bề nổi. Chứ cứ thử lần đầu tập tọe “lái máy bay” như Thái thì mới hiểu thế nào là “nỗi lòng phi công”.
Thái gặp khá nhiều áp lực. Đi với nàng, cậu luôn phải cố tỏ ra chững chạc, đứng đắn từ trong ra ngoài. Quần jeans, áo phông giờ cất hết, thay vào đó là những sơ mi, quần Âu chỉnh tề, đĩnh đạc. Đến râu ria cả tuần mọc lún phún, nhom nhem Thái cũng phải "để dành" chẳng dám cạo, chỉ bởi nàng bảo "trông mày râu nhẵn nhụi nhìn trẻ con lắm!”. Khổ nhất là ngay cả khi hai đứa giận hờn, cãi vã, Thái luôn phải nhận phần thua thiệt về mình, vì bằng không sẽ bị mang tiếng “trẻ con hay chấp nhặt!”.
Không chỉ có vậy, cậy ra đời sớm hơn Thái vài năm, Luyến thường tự cho mình là người đi trước, kinh nghiệm đầy mình nên mọi chuyện cô luôn tự mình quyết định. Nhiều lúc Luyến còn tự hào tuyên bố: “Em có thể giải quyết mọi việc một cách êm đẹp mà không cần có anh”, cô chẳng mảy may để ý đến tâm trạng của người yêu, cô càng không biết rằng hành động ấy cũng đã động chạm rất nhiều đến tự ái của một gã "phi công" như Thái.
Nhắc đến tự ái thằng đàn ông thì có lẽ “đau” nhất là vấn đề tài chính. Ngay cả khi Luyến không bao giờ than thở chuyện “bao trai” thì Thái cũng đã đủ thấy xấu hổ. “Anh làm gì có tiền, thôi cứ để đấy cho em”, mỗi lần nghe người yêu thủ thỉ như thế và móc hầu bao ra mà Thái thấy muối mặt và bất lực vô cùng.
“Ai bảo mình trẻ người non dạ hơn, tài cán chưa vượt được nàng. Thôi thì cố đợi một thời gian nữa, mình điều kiện hơn, lúc đó sẽ bù đắp cho nàng vậy”, Thái chỉ biết tự an ủi mình và người yêu như vậy, nhưng trong lòng thì luôn nặng trịch nỗi đau thầm kín mà chỉ những phi công trẻ như cậu mới hiểu.
Có câu “Tình yêu không phân biệt tuổi tác”, nhưng thực tế nó vẫn là liều thuốc thử nồng độ cao với các cặp trai gái. Và chắc chắn chỉ có sự kiên nhẫn, hi sinh cùng một tình yêu chân thành mới có thể phá bỏ được những rào cản về tuổi tác để các “phi công” và “máy bay” đến được với nhau.
Làm ‘chuyện ấy’ với chị đồng nghiệp

Làm ‘chuyện ấy’ với chị đồng nghiệp

Đã hai lần chị vòng tay qua ôm tôi, hôn tôi, khám phá cơ thể tôi. Và tôi cũng đón nhận nó như một người đang yêu.

Mỗi khi người đó hỏi tôi: “Thật ra chuyện của chúng mình là thế nào? Sao hai ta lại để chuyện ấy diễn ra tới hai lần?”, tôi đều chỉ biết nói rằng: “Em không thể giải thích được. Chị ơi, đừng ép em phải giải thích”. Mọi chuyện có lẽ sẽ không có gì lớn lao nếu chuyện của chúng tôi chỉ dừng lại ở tình đồng nghiệp và sự chia sẻ công việc.
Tôi gặp chị ấy khi tôi tới làm ở một công ty mới. Như bao đồng nghiệp khác, khi chạm mặt thì chúng tôi chào hỏi xã giao vài câu rồi ai làm việc đó. Sau khoảng 6 tháng, qua những lần hỏi thăm, nói chuyện thì tôi biết được chị ấy cùng quê với người yêu cũ của tôi. Chúng tôi chia tay được ba tháng vì lý do kẻ Nam người Bắc.
Tôi chủ động nói chuyện với chị nhiều hơn, tâm sự chuyện tình yêu của mình. Tôi tự cho rằng chị là người bạn thân để tôi trút tâm tư, tình cảm. Có lẽ vì tôi thấy chị cùng quê với người yêu cũ nên cảm giác dễ gần hơn. Chị cũng rủ tôi đi chơi chung với các đồng nghiệp khác cho đỡ buồn. Chị cũng khuyên tôi nên quên mọi chuyện. Thật sự chị rất tốt với tôi. Tôi đã chia sẻ được rất nhiều chuyện, từ công việc cho đến tình cảm.
Tình cảm của tôi và chị cũng thân thiết với nhau hơn. Chúng tôi nói chuyện nhiều hơn. Tôi tham gia vào những cuộc đi chơi cuối tuần cùng chị và mọi người nhiều hơn. Chúng tôi đã rất vui vẻ cho tới một ngày, cái chuyện ấy đã xảy ra.
Hôm đó là một ngày cuối tuần, chúng tôi đi hát karaoke, đi bar tới khuya. Nhà trọ của tôi đã đóng cửa nên tôi và chị phải thuê phòng nghỉ. Cả hai đều đã mệt nhoài nên lăn ra ngủ một mạch tới sáng. Hôm sau tỉnh dậy, chị vòng tay qua ôm tôi rồi hôn lên môi tôi. Tôi cũng hôn lại chị. Thật tình lúc đó mọi chuyện đến rất nhanh, tôi như bị đứng hình, nằm ngoan ngoãn cho chị vuốt ve và khám phá cơ thể tôi. Tôi không thể tưởng tưởng được có một ngày, tôi lại rơi vào hoàn cảnh này. Tôi bị động và đón nhận tất cả những gì chị mang đến cho tôi.

Ảnh minh họa
Sau ngày hôm đó, tôi đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện xảy ra vì tôi chưa từng quan hệ với ai cả. Không biết bao nhiêu câu hỏi xuất hiện trong đầu. Tại sao chị làm như vậy và tại sao tôi lại đón nhận? Còn về phía chị, chị vẫn cố tỏ ra bình thường như không. Chị vẫn nói chuyện với tôi như mọi ngày.
Hai ngày sau, tôi không thể chịu nổi và đã hỏi chị tại sao lại làm như vậy với tôi? Trước đó, chị cũng tâm sự cho tôi nghe về tình yêu của chị với một người con trai khác. Vậy thì tại sao chị lại làm như vậy với tôi? Chị chỉ nói lời xin lỗi tôi và mong tôi hãy quên chuyện xảy ra hôm đó. Chị nói tôi nếu cảm thấy không còn muốn làm bạn với chị nữa thì hãy coi như chị là người xa lạ cũng được.
Trong lòng tôi cũng nghĩ chuyện đó chẳng có gì là hay ho. Nếu như mình quên được thì nên quên đi và tôi cũng không có nhiều thời gian để nghĩ về nó. Tôi đã đồng ý với chị là quên hết chuyện đó. Còn coi chị như người xa lạ thì tôi không làm được vì tôi rất quý chị. Tôi nói với chị là chúng tôi hãy xem nhau như những đồng nghiệp bình thường.
Mọi chuyện không bao giờ theo ý muốn của tôi hết vậy. Một tuần sau, chị rủ tôi ghé nhà chị chơi. Tôi đã đồng ý và khi về nhà chị, chỉ có tôi và chị, chị lại ôm tôi và hôn tôi. Tôi lại đón nhận cái tình cảm đó. Tôi cũng hôn lại chị như hai người đang yêu nhau. Tôi luôn là người bị động.
Sau lần thứ hai này, tôi về và suy nghĩ nhiều hơn trước. Giờ đây, tôi cũng không hiểu nổi bản thân mình như thế nào nữa. Tôi chỉ biết mỗi lần đi chơi cùng chị, tôi lại như bị cuốn vào cái tình cảm đó. Ở trước chị, lý trí của tôi cứ trốn đi đâu ấy. Khi chị cầm tay tôi thì tôi không thể nào mà rút ra được. Cách nói chuyện khôi hài của chị khiến tôi cười thật thoải mái.
Tôi mơ hồ nhận ra có lẽ tôi đã có tình cảm đặc biệt dành cho chị rồi. Đã tới lúc mọi chuyện phải kết thúc. Tôi đã quyết tâm từ chối những lời mời đi chơi của chị, cố tình tránh chị. Có lẽ chị cũng nhận ra điều đó và đã rất buồn. Chị trách tôi sao lại có thể thay đổi nhanh như vậy? Chị hỏi tôi có phải ghét chị đến mức không muốn đi chơi cùng nữa không? Chị còn nói là tôi đừng nghĩ là chị yêu tôi nên mới hay rủ tôi đi cùng. Chính chị cũng không biết được tình cảm của chị là như thế nào nên muốn gặp tôi để kiểm chứng tình cảm mà thôi.
Còn tôi đã nói với chị rằng nếu không yêu tôi mà ngủ với tôi thì hãy coi tôi như cơn gió lạ đi qua đời chị. Tôi không muốn mọi chuyện tiếp tục nữa. Tôi không muốn đi cùng chị vì tôi biết khi bên cạnh chị, tôi sẽ bị cuốn vào tình cảm của chị. Chị hỏi tôi có tình cảm đặc biệt dành cho chị không thì tôi đã trả lời là không và thật lòng tôi cũng không biết. Lúc này, tôi chỉ muốn mọi chuyện dừng lại mà thôi. Tôi muốn mọi chuyện kết thúc khi tôi còn kiểm soát được con tim mình.
Chị là người có cá tính mạnh mẽ nên tôi biết chị sẽ không thừa nhận là có tình cảm với tôi. Nếu không có tình cảm thì chị đã không quan tâm tôi nhiều như vậy, không phải bận tâm khi tôi từ chối đi chơi. Nhưng thôi, chuyện ai có yêu ai không với tôi không quan trọng nữa. Tôi chỉ muốn chuyện của tôi và chị sẽ không tiếp tục. Tôi không muốn chuyện này ảnh hưởng tới cuộc sống của chị và tôi. Chị cũng đã đồng ý.
Nhưng có những chuyện đã xảy ra thì không thể coi như chưa từng đến. Sau lần trao đổi đó, chúng tôi ít nói chuyện với nhau hơn. Chị cũng tránh mặt tôi khi có thể. Còn trong lòng tôi bây giờ thấy khó hiểu về mình quá. Phải chăng trong cơ thể của mỗi con người chúng ta luôn luôn tồn tại hai giới tính? Thật sự tôi và chị có thể dừng mọi chuyện ở đây không?
Em gái ngủ với anh trai

Em gái ngủ với anh trai

Tôi bật điện lên và không còn bình tĩnh được nữa. Hai anh em chúng đang ôm nhau ngủ, trên người chỉ có một chiếc ch mỏng vắt qua…

“Gia đình tôi hiện cư trú ở thị xã T. tỉnh S. Chồng tôi là giám đốc doanh nghiệp còn tôi là kế toán của một cơ quan nhà nước. Chúng tôi có hai con một trai một gái, cháu trai lớn học đại học năm cuối còn cháu gái mới vào đại học năm đầu.
Ảnh minh họa

Từ khi cháu thứ hai đỗ đại học thì chúng tôi đã mua một c nhà tập thể ở thành phố để hai anh em ở với nhau cho tiện. Hàng xóm ở cạnh đó đều tấm tắc khen hai anh em ngoan và chịu khó. Mỗi lần lên thăm con, vợ chồng tôi cũng được nở mày nở mặt với mọi người. Đang bay trong niềm hạnh phúc như thế mà giờ đây tôi như người rơi xuống vực thẳm. Các con tôi, niềm hy vọng của tôi, đã khiến gia đình tôi rơi vào bi kịch.
Chuyện xảy ra đã được vài ngày, khi tôi đi công tác trên thành phố. Làm việc xong cũng đã muộn nhưng tôi vẫn quyết định vào xem tình hình các con thế nào. Vì có chìa khóa riêng nên tôi không điện thoại trước. Lúc ấy đã hơn 11 giờ đêm. Tôi cố gắng mở cửa nhẹ nhàng để không làm các con thức giấc. Tôi vào ngay phòng con gái, lòng xúc động vì đã lâu không được ngủ cùng con.
Bỗng tôi giật mình khi thấy trong ánh đèn ngủ mờ ảo, có hai người đang nằm trên giường. Hoảng quá, tôi bật điện lên và không còn bình tĩnh được nữa. Hai anh em đang ôm nhau ngủ, trên người chúng chỉ có một chiếc ch mỏng vắt qua.
Tôi cấu vào tay mình thật đau xem là mơ hay thực. Tôi thấy đau, nỗi đau thấm từ da vào tim nhói buốt. Không kìm lòng được nữa, tôi hét lên. Nghe tiếng hét của , hai đứa tỉnh giấc và vội vã vơ lấy quần áo mặc vào.
Phải mất vài phút, tôi mới cất được lời: “Sao lại thế này hả các con? Các con có biết mình đã làm gì không? Các con giết đi, giết ngay đi!”. Con gái tôi ôm chầm lấy , khóc nức nở còn con trai thì lặng im không nói. Sau khi bình tĩnh lại, tôi bắt hai con phải nói sự thật với . Các con tôi thú nhận đây là lần đầu tiên vì do trời lạnh nên thằng anh chui vào giường em gái ngủ, mơ màng thế nào lại tưởng em gái là người yêu cũ. Cô em gái cũng chẳng hiểu vì sao cứ vào hùa với anh. Và các con đã làm chuyện đó. Đống quần áo rơi dưới đất đã tố cáo chúng.
Tôi muốn chết ngay lúc ấy nhưng nhìn các con quỳ xuống van xin, tôi không thể. Ngay sáng hôm sau, tôi thuê nhà cho con trai ra ở riêng và nhờ một cô cháu họ đến ở cùng con gái với lý do: em nó sợ ma, chị đến ở cùng cho em đỡ sợ, anh nó ra ngoài ở cho tiện.
Sắp xếp xong rồi tôi về, chồng hỏi thăm các con, tôi chỉ bảo là ổn chứ không dám nói thêm điều gì. Gọi điện cho các con, tôi chỉ một câu: “Các con đừng để phải tìm đến cái chết!”. Tôi thực sự đang sống trong bất hạnh từ hôm đó đến nay. Tôi không biết mình phải làm gì…

Trả lời:

Tôi nghĩ chuyện của chị là lời cảnh tỉnh cho các bậc làm cha vì quá nuông chiều và tin tưởng vào con cái mình mà coi nhẹ chuyện giám sát con. Đồng ý rằng hai cháu là anh em nhưng chúng lại là một nam một nữ, dù gì thì ở mãi với nhau mà không có bố bên cạnh thì cũng không tránh khỏi sự gần gũi vô tình hay cố ý. Các cháu lại đang tuổi tuổi lớn như chị nói nên thật khó kìm nén nhu cầu về tình dục khá dồi dào. Bây giờ thì sự đã rồi, không thể cứ nhắc đi nhắc lại mãi điều đó, chị nên tâm sự và chia sẻ với các con nhiều hơn về học hành, bạn bè và các mối quan hệ khác để các cháu không bị nặng nề về chuyện cũ nữa và chú tâm vào học hành.

Tôi rất khâm phục sự bình tĩnh và cách giải quyết kịp thời của chị nhưng có một điều rất quan trọng mà vì bối rối nên chị đã quên. Đó là phải cho con gái chị uống thuốc tránh thai khẩn cấp và dặn cháu theo dõi chu kỳ kinh để nếu có sự cố còn giải quyết ngay. Chị cũng cần nói cho con chị biết là quan hệ huyết thống như vậy sẽ dẫn tới rất nhiều nguy cơ và ảnh hưởng tới tương lai của các cháu sau này.

Đây chưa chắc đã là lần đầu các con chị làm chuyện đó mà có khi câu chuyện đã diễn ra từ lâu rồi. Vì thế làm cách nào để chúng không tái diễn nữa mới là điều quan trọng. Cho mỗi đứa ở một nơi cũng không phải là đã chấm dứt được việc chúng quan hệ với nhau đâu chị ạ, thiếu gì cơ hội cơ chứ. Vậy nên, chị phải nói với chồng, bàn cách giải quyết lâu dài, nếu cần thì nhờ tư vấn của các bác sĩ và các chuyên gia tâm lý. Anh chị đã không tiếc tiền của đầu tư cho các con thì nay cũng đừng tiếc công sức và tiền bạc để xử lý vụ việc vô cùng nghiêm trọng này. Hy vọng mọi chuyện sẽ qua và hạnh phúc gia đình chị sẽ trở lại như trước đây
Nghiện sex, chị tôi chìm trong mối tình ’trâu già- cỏ non’

Nghiện sex, chị tôi chìm trong mối tình ’trâu già- cỏ non’

Chị gái tôi đã chìm đắm trong mối tình 'trâu già- cỏ non' được hơn 2 năm nhưng chị không thể dứt được tình yêu ấy vì với chị chỉ có người đàn ông già đó mới giúp chị đạt được khoái cảm.
Chị chỉ thực sự “sung sướng“ khi với người đàn ông hơn mình gần 20 tuổi. Ảnh minh họa

Đến bây giờ tôi cũng không thể hiểu được vì sao chị tôi lại cứ bám đẽo người đàn ông hơn mình đến gần 20 tuổi và còn đòi tự tử vì người đàn ông già đó.

Mặc dù chị gái tôi mới 28 tuổi, chị đã ra trường và đi làm, công việc ổn định. Nhìn vẻ bề ngoài của chị rất xinh xắn, da trắng, dáng cao. Chị có rất nhiều người đàn ông theo đuổi nhưng chị chỉ yêu có mình gã. Gã này cũng đang độc thân vì đã chia tay vợ từ lâu nhưng cả nhà lão không ai đồng ý cho lão lấy chị vì chỉ vì chị “mang tướng sát phu”.

Thời gian đầu, tôi không thể chấp nhận chuyện chị gái mình một tuần 2 đêm ngủ ở nhà nghỉ không về nhà. Nhưng rồi tôi cũng hiểu cả tôi và chị đều lớn và đó là nhu cầu sinh lý, tôi tôn trọng chị thay vì mách lẻo với gia đình mình.

Tôi tìm mọi cách làm mối cho chị với một anh bạn trẻ làm cùng cơ quan tôi. Anh ấy thích chị nhiều lắm nhưng chị tìm mọi cách từ chối anh chỉ vì chị không muốn thêm một người đàn ông lạ bước vào cuộc đời chị. “Từ ngày học đại học chị đã có đến 3 người yêu và khi ra trường đi làm đã yêu hai người nhưng chưa ai mang đến hạnh phúc thực sự cho chị” – đó là câu chị thường nói với tôi.
Những lần quan sát chị tôi đều biết rõ chị và lão ta “gặp nhau” rất đều đặn vào tối thứ 3 và thứ 7 hàng tuần chứ không phải là kẻ ăn vụng gặp lúc nào có điều kiện thì “yêu” lúc đó.

Tôi chỉ thực sự hiểu chị khi tôi đi lấy chồng. Mặc dù kém chị hai tuổi nhưng tôi lại lên xe hoa trước chị và khi tôi lấy chồng chị mới cởi mở về “chuyện ấy” của chị cho tôi.

Chị không thể dứt được lão ra bởi vì với chị, lão quá lý tưởng. Chị thực sự đạt được “sung sướng” khi gần lão. Với bất kể người đàn ông nào đã đi qua cuộc đời chị đều không cho chị có được cảm giác ấy nên chị không thế sống thiếu lão.
Nếu cả tuần không được gặp lão, chị cũng điên đảo người và không làm được việc gì vì quá nhớ lão. Có lúc, chị trở nên cáu bản, đập bàn, đạp ghế, ném đồ đạc. Đơn giản tôi biết lão ấy đang đi công tác hoặc nằm ngoài vùng phủ sóng của chị.

Người đàn ông ấy cứ lặng lẽ đi qua cuộc đời chị từng ngày từng giờ và tôi biết giữa họ không chỉ có 2 đêm/tuần ở nhà nghỉ mà còn rất nhiều những lần “nghỉ giữa giờ” khi đi làm.

Cái mà cả hai kẻ “điên tình” đó có được với nhau là khoái cảm. Tôi lo lắng liệu khoái cảm ấy có kéo dài được bao lâu. Lão ấy cũng đã gần bước sang tuổi 50, liệu lão có thể chiều chị ấy được bao lâu nữa và khi lão không còn sức khỏe thì chị ấy sẽ ra sao. Tại sao cùng là chị em mà chị tôi lại khác với tôi quá.
Tôi thực sự lo lắng cho chị mình. Liệu chị tôi có mắc chứng nghiện sex hay tại suy nghĩ của chị quá phóng khoáng.
"Những con mồi ngon" của quý bà mê sex

"Những con mồi ngon" của quý bà mê sex

Đó chính là những ông bố đơn thân, bởi theo các quý bà khát tình, những người đàn ông này hấp dẫn và biết che dấu quan hệ.

Những quý ông đơn độc nuôi con có lúc vẫn phải đối mặt và tự giải thoát bản thân khỏi những cạm bẫy ngổn ngang xung quanh họ. Thực tế cuộc sống của "gà trống nuôi con" không hề nhẹ nhàng và đơn giản hơn chị em làm đơn thân chút nào.
Ảnh minh họa

Các quý bà mê "gà trống"

Không may mắn trong hôn nhân, anh Quốc Hải (Giải Phóng, Hà Nội) buộc phải làm cha đơn thân vò võ suốt hơn 5 năm nay. Khi cưới nhau, vì cuộc sống quá nghèo khó, vợ anh đã bỏ anh và đứa con gái mới 7 tháng tuổi để đi theo một người đàn ông giàu có. Thời gian ấy, anh Hải tưởng mình không thể tiếp tục sống. Nhưng vì thương con, anh quyết tâm nuôi con thật tốt. Với nỗ lực không ngừng, hiện tại công việc của một kỹ sư bậc 4 ở một công ty điện lực lớn cũng đã đảm bảo được cho cuộc sống của hai bố con anh không còn nhiều khó kh như trước.

5 năm là quãng thời gian dài đằng đẵng với một quý ông đơn thân như anh. Nhiều người thân và hàng xóm, bạn bè đều khuyên anh đi bước nữa nhưng anh đã ở vậy nuôi con. Anh làm tất cả mọi việc vất vả, cực nhọc, dành tất cả tình yêu thương cho con với niềm mong mỏi sẽ bù đắp được những thiệt thòi cho con khi không có bên cạnh. Chính mong mỏi này đã làm anh Hải mấy năm qua quên hẳn hạnh phúc riêng của mình. Nhưng những ngày tháng vất vả kiếm sống, những đêm nằm không ngủ vì buồn cho số phận côi cút của hai cha con cũng không thể khiến anh mất đi vẻ hấp dẫn chín chắn vốn có của người đàn ông điển trai. Ở tuổi 35, anh Hải đã nhiều phen lao đao tìm cách thoát khỏi cạm bẫy của nhiều quý bà khát tình và si tình.

Như cuối tuần trước, anh Hải gửi con về bà nội vài hôm để đi công tác Tuần Châu một tuần. Xong công việc, mấy anh em rủ nhau đi bar uống rượu xả stress. Tại đây, anh lại đụng độ với một vài quý bà khát sex. Họ là những phụ nữ giàu có, xinh đẹp nhưng bị chồng bỏ rơi vì quá bận việc hoặc vì có người khác. Chỉ một hai tối ngồi tại bar, anh đã nhận được mười mấy lời thỉnh cầu từ những quý bà này. Họ cũng không ngừng thể hiện những hành động nóng bỏng khát khao thể xác với anh, có chị còn đòi... cởi khuy ái ngực và khen anh nam tính. Kết thúc chuyến công tác ấy, anh Hải còn không hiểu tại sao các quý bà lại có số điện thoại của anh, rất nhiều lần họ gọi mời mọc hay trơ trẽn đòi hẹn hò. Với bản lĩnh và danh dự của người đàn ông đơn thân, anh đã từ chối hết.
Với những người phụ nữ vây quanh mình, thi thoảng anh đồng ý đi uống cà phê, ngồi trong một góc kín đáo để nói chuyện. Không hiếm chị cứ ôm lấy anh đòi đi xa hơn nữa. “Thực sự những lúc ấy, tôi cũng ham muốn không kém. Tôi cũng phải đấu tranh dữ dội với bản thân để không đi xa hơn vì không muốn phiền toái với điều tiếng gì”, anh Hải nói.
Ảnh minh họa

Cũng là một Single-dad khá hấp dẫn, xung quanh anh Việt - giám đốc một công ty truyền thông - luôn có nhiều người phụ nữ "khát tình" theo đuổi. Ly dị vợ đã 5 năm nhưng bên cạnh anh vẫn chưa có người phụ nữ thứ hai. Ở nhà chỉ có hai bố con và bà giúp việc chăm sóc lẫn nhau. Do tính chất của công việc, anh thường xuyên phải dự những buổi tiệc, buổi chiêu đãi. Ở đây, anh đã lọt vào mắt xanh của nhiều quý bà, là phu nhân của các vị sếp lớn. Các quý bà quá thừa tiền, xe đẹp và biệt thự, nhưng lại thiếu tình đến nỗi trắng trợn mời gọi một người bố đơn thân như anh.
Anh kể, có lần đi dự tiệc, một chị tầm 35 tuổi cứ bắt chuyện. Thấy người phụ nữ này xinh đẹp và lịch thiệp, anh cũng có cảm tình. Sau bữa tiệc đó, hai người liên lạc vài lần thì anh đồng ý một cuộc hẹn tối lãng mạn ở nhà hàng khách sạn 5 sao. Mọi chuyện đang tốt đẹp, ai ngờ lúc đưa người này về, chị ta mượn cớ uống rượu vang say rồi ôm chầm lấy anh, dúi đầu anh vào... bộ ngực đồ sộ rồi cứ rên xiết. "Giá như cô ấy thể hiện một cách đàng hoàng hơn thì tôi cũng sẽ khó cưỡng lại được vẻ quyến rũ ấy, đằng này lại thô lỗ như kẻ khát dục. Tôi đẩy cô ấy ra rồi đi về, quan hệ cũng chấm dứt luôn", anh nói. Sau này anh mới biết, quý bà có vẻ ngoài sang trọng lịch thiệp ấy chỉ là cái vỏ để người phụ nữ này đi "tà lưa" đàn ông đơn thân. Mục đích "ch" đàn ông đơn thân của chị ta là vì "đàn ông ở tuổi này thừa chín chắn, biết che giấu các mối quan hệ, lại thiếu vợ nên sex cũng hấp dẫn hơn nhiều".
Anh Việt tâm sự, gặp các chị em "máu me" như thế, anh chẳng có chút hứng thú nào. "Ở tuổi này tôi thích đến với nhau bằng tình cảm hơn, chứ để giải quyết nhu cầu thì không thiếu mà phải làm mồi cho mấy bà khát sex", anh chia sẻ.

Bị gạ gẫm làm “cave đực”
Với những quý ông làm bố đơn thân, nhiều lúc vẫn tỏ ra mạnh mẽ vượt qua cám dỗ là thế, nhưng nhiều khi họ lại cảm thấy quá cô đơn khi nghe bạn bè nói chuyện về con cái, chồng vợ. Và lợi dụng những lúc họ cô đơn, mềm yếu nhất này, nhiều lần họ đã bị gạ gẫm làm "cave đực" cao cấp.
Chẳng biết ai cho đã người quản lý sòng bài nổi tiếng ở tỉnh Q. địa chỉ phòng trọ của cha con anh P. (Hoàng Hoa Thám - Hà Nội), thế mà người này đã đến tận nhà anh và xin phép được đi thẳng vào vấn đề luôn. Gã đàn ông tướng mạo hổ báo ấy nói rằng sòng bài của ông chủ yếu là khách Việt kiều nên rất muốn có thêm nhiều "cave đực" phục vụ. Biết rõ hoàn cảnh của P. rất khó kh và chật vật nên gã ta đã đến đây. Gã đàn ông này cũng hứa tiền làm "trai bao" của P. tại đây sẽ đảm bảo mức 30 triệu đồng một tháng. Đây là số "lương khủng" mà sòng bài ưu ái dành cho những ông bố đơn thân có hình dáng bắt mắt vừa có hoàn cảnh éo le đặc biệt như anh.
Không muốn bước vào con đường ô uế này nhưng nghe về mức lương trong mơ, gấp 10 lần tiền lương hàng tháng hiện giờ, P. lẳng lặng gật đầu đồng ý. Một hai ngày sau khi thu xếp việc gia đình, anh đã đến sòng bài làm việc. Công việc tại đây thì quá nhàn hạ, nhưng anh phải gặp đủ mọi thành phần khách, từ quý ông yếu sinh lý, những đấng nam nhi sinh lý quá mạnh mẽ đến những quý cô chơi trác táng, những quý bà phát cuồng vì sex… Làm được đúng một ngày, anh phải kiếm cớ đánh bài chuồn nghỉ việc luôn, tự hứa với lòng không bao giờ bén mảng đến thế giới nhơ nhớp ấy một lần nữa.
P. lại trở về với công việc lái xe taxi thường ngày của mình. Những lúc đi làm về đêm, anh vẫn thường bị những quý bà "cơ nhỡ và đói sex" hay những quý ông lưỡng tính gạ gẫm anh làm người tình một đêm hoặc vài tháng với họ. Bù lại, họ cũng sẽ cho anh những vật chất xa xỉ.... Khi không gạ gẫm được, hay không tranh thủ sờ soạng được, họ lại chửi đổng P. ngay lập tức.
Quyết tâm nuôi con đơn thân như trường hợp của anh Hải, anh Việt hay anh P. đôi khi không phải là sự lựa chọn dễ dàng. "Những người cha đơn thân như tôi đều nhiều lần đứng trước cám dỗ rất khó vượt qua. Và khi vượt qua tất cả những cám dỗ này, thì tôi cảm thấy tự hào hơn với chính mình và nhất là với con", - anh P. cười nói.
Tôi đã "quan hệ" với 7 người đàn ông

Tôi đã "quan hệ" với 7 người đàn ông

Giờ đây tôi đang phải sống trong tội lỗi, dằn vặt, ân hận và chỉ muốn chết để được giải thoát khỏi những gì đang diễn ra.

Đây là cuộc đời đầy đau thương mà tôi chưa hề dám kể với bất kỳ ai vì nếu nói ra thì phẩm hạnh của tôi thật dơ bẩn. Trong lòng tôi luôn thấy quá đau đớn và hổ thẹn với lương tâm mình nên tôi muốn chia sẻ với tất cả các bạn đọc để có thể cho tôi một lời khuyên chân thành. Qua đó tôi có thêm động lực để sống tiếp trên cuộc đời này.

Tôi sinh ra trong gia đình không khá giả lắm, tất cả chỉ vừa đủ ăn đủ mặc. Hình như kiếp trước tôi làm nhiều tội ác lắm nên kiếp này tôi mới sống trong hoàn cảnh thế này. Ngày nhỏ lúc 6-7 tuổi, tôi đã bị người đàn ông hàng xóm cướp và lấy thứ quý giá của đời con gái.
Nhưng lúc ấy tôi không nhận biết được nó quý giá đến thế nào nên tôi đã không nói cho bất kỳ một ai. "Hắn" nói đừng nói với ai và  hắn cũng hay cho bánh kẹo nên tôi cũng rất thích. Khi "hắn" quan hệ với tôi thì tôi cảm thấy không đau vì thực chất "hắn" quan hệ chỉ bằng tay thôi (vì "vùng kín" của tôi nhỏ nên "cái ấy" của hắn không vào được). Đến năm tôi 8 tuổi thì tôi chuyển lên Sài Gòn sinh sống. Và sự thật ấy cho đến bây giờ vẫn chưa ai biết ngoài tôi với hắn. Tôi cũng chẳng hiểu vì sao tôi lại khờ dại đến như thế. Lúc đó tôi cứ ngây ngô như chưa có chuyện gì xảy ra.
Rồi năm tôi 12 tuổi, tôi được người chú ở dãy phòng trọ dạy kèm. Sự ham muốn của hắn (người thứ 2) lại một lần nữa khiến tôi rơi vào vòng xoáy của dục vọng. Cũng như người trước, hắn cũng cho tôi bánh kẹo và tiền đi chơi. Nhưng với người này thì giữa tôi với "hắn" đã thật sự là vợ chồng không hôn thú.
Tôi còn nhớ có lần tôi nói chuyện với mẹ: "Mẹ, nếu con quan hệ với một người nào đó thì sao?". Nếu lúc ấy mẹ quan tâm đến tôi một chút thôi là tôi đã không xảy ra nông nỗi như vậy. Ba mẹ tôi vì mải lo kiếm tiền nuôi cả nhà nên không quan tâm đến con cái. Nhưng kim trong bọc có ngày lòi ra. Tôi và hắn (người thứ 2) bị phát hiện khi chúng tôi đang ân ái trong nhà vệ sinh bởi một người trong dãy phòng trọ. Mọi chuyện được phơi bày, cả xóm đều biết chuyện nhục nhã của tôi.
Mẹ tôi khóc, tôi cũng khóc, cả dòng họ tôi và cả hàng xóm đều nhìn tôi với cặp mắt khinh thường. Dù tôi 12-13 tuổi nhưng cơ thể của tôi đã phát triển như người lớn. Chỉ có điều suy nghĩ thì quá trẻ con mà thôi. Hắn (người thứ 2) bỏ trốn và sau đó là lệnh truy nã được ban hành. 13 năm sau, hắn bị bắt. Nỗi nhục nhã năm xưa lại quay về, phiên tòa xét xử hắn 12 năm tù cho hành vi hiếp dâm trẻ em. Hắn đã được miễn giảm mức án từ gia đình tôi nếu không hắn đã ở tù chung thân rồi. Đó là vết thương lòng mà dù tôi có chết sẽ không bao giờ quên.
Vết thương lòng thứ hai, mà dù tôi có chết trăm lần cũng sẽ không tha thứ cho bản thân mình là quá nhẹ dạ trước sự cám dỗ của dục vọng. Ngày 07/11/2008, tôi gặp một người đàn ông hơn tôi 26 tuổi. Ông là một Việt Kiều đang định cư ở Mỹ. Tôi thì chẳng trông mong vào mối tình này, nhưng họ hàng tôi nói là nếu quen hắn (người thứ 3) thì sẽ giúp cho gia đình bớt khổ và báo hiếu với gia đình. Tôi đã đồng ý, 10 ngày hắn về nước, tôi với hắn (người thứ 3) đi chơi và ăn uống thật vui vẻ.
Cứ tưởng sau khi lần về nước thứ 2 thì tôi với hắn (người thứ 3) sẽ làm lễ kết hôn. Nhưng 3 tháng sau, chúng tôi chia tay vì 2 lí do: gia đình tôi tạo áp lực cho hắn về tiền bạc + tôi không còn con gái nữa. Và rồi hắn (người thứ 3) đã im lặng và ra đi không 1 lời từ biệt. Tôi không hận hắn mà tôi chỉ hận bản thân mình sao lại sinh ra trong hoàn cảnh oan trái đến thế. Nhưng rồi năm tháng trôi qua hình ảnh hắn (người thứ 3) dần dần phai.

Càng nghĩ, tôi càng thấy khinh ghét bản thân mình (Ảnh minh họa)
Học xong lớp 12 tôi đi bán báo và giao báo. Tối thì đi học thêm trung cấp. Rồi tôi có quán cà phê nhỏ ven vỉa hè, công việc buôn bán khá thú vị và cho tôi cuộc sống tốt hơn một chút. Nhưng những khi trời mưa thì tôi rất cực, người tôi như con chuột vậy, ướt nhèm cả người. Rồi tình cờ tôi quen hắn (người thứ 4). Hắn (người thứ 4) thường ghé quán tôi uống nước rồi không hiểu sao tôi dần dần thích hắn. Chúng tôi quen nhau nhưng giữa tôi và hắn có nhiều điểm khác nhau nên chúng tôi đã chia tay trong sự chửi bới và xúc phạm lẫn nhau. Tôi lại đau khổ và rơi vào tuyệt vọng.
Bốn tháng sau tôi gặp 1 người thầy giáo, hắn (người thứ 5) là thầy giáo dạy kèm thằng em hàng xóm. Chúng tôi đến với nhau khá nhanh chóng và cũng ra đi thật nhanh như cơn gió lạ cuốn trôi đi mọi thứ. Hắn đã bắt cá 2 tay. Trước khi quen tôi hắn đang quen người con gái khác và tình cờ bị tôi phát hiện, cuộc tình đó cũng nhanh chóng vụt bay. Nhưng tôi chưa dừng lại ở đó, tôi lại gặp thêm hắn (người thứ 6). Hắn làm bên dây cáp, cứ tưởng cuộc tình này sẽ kết thúc tốt đẹp nhưng nào ngờ chỉ 3 tháng sau khi hắn có được thứ hắn muốn thì hắn đã rời xa tôi.
Rồi tôi phát hiện ra mẹ tôi đang thiếu nợ người ta mấy năm rồi chưa trả được. Tôi đành lấy tất cả số tiền mà tôi đã tiết kiệm được đem trả nợ cho người ta. Thế là bao vốn liếng những năm tháng buôn bán tôi không hề dư được đồng nào, tất cả tiền tôi tiết kiệm đều đem trả nợ cho cha mẹ. Ba tôi là người không may trong chuyện kinh doanh dẫn tới tất cả số tiền ông có được đều đổ xuống sông xuống biển. Ngoài ra còn kèm theo đó là khoản nợ, hết nợ tiền cha đến nợ tiền mẹ. Anh trai tôi là người tật nguyện và bị bệnh thần kinh nên tôi phải gánh luôn cả anh trai. Dù thế tôi cũng rất thương anh tôi, thương cho số phận 2 anh em tôi.

Khi tôi dường như tôi rơi vào bước đường cùng, thì lúc ấy tôi gặp hắn (người thứ 7). Hắn dang đôi tay che chở, tôi bay ra Hà Nội để đầu óc bớt mệt mỏi. Trong cái đêm ấy tôi với hắn đã xảy ra chuyện. Hắn đã có gia đình và con cái hiện đang sống hạnh phúc. Tôi đã dùng lưỡi lam cắt chân mình sau đó lấy máu bôi lên giường để hắn nghĩ tôi vẫn còn trong trắng. Hắn nói là sẽ chịu trách nhiệm với tôi và lo cho tôi.
Lúc đầu tôi vẫn tin hắn. Và cho tới tận bây giờ tôi với hắn vẫn qua lại với nhau và gặp nhau ở khách sạn. Mục đích mỗi lần gặp cũng chỉ thỏa mãn nhu cầu cho nhau mà thôi. Nhưng giờ đây tôi nghiệm ra 1 điều hắn chỉ lợi dụng tôi mà thôi. Ngoài dục vọng ra hắn đâu quan tâm và lo cho tôi gì trong cuộc sống. Nhưng đối với người bẩn thỉu như tôi thì đáng để nhận được như thế lắm...
Hôm nay đây, tôi đã nhận ra rằng cuộc sống luôn công bằng cho những ai sống trong giả dối như tôi. Một ngày nào đó tôi cũng sẽ nói cho hắn (người thứ 7) nghe chuyện đời tôi. Tôi không muốn sống trong tội lỗi và giả dối nữa. Điều này làm tôi thấy bất an.
Tôi tự hứa với lòng mình từ bây giờ tôi sẽ sống tốt và sau này sẽ sinh 1 em bé. Tôi không xứng đáng với chồng tương lai của mình sau này. Liệu chồng tương lai có chấp nhận 1 người con gái như tôi không? Hay nói chính xác là một đứa con gái đĩ thõa như tôi? Hiện tôi cứ loay hoay với 2 vết thương lòng: 1 là vết thương về nhục dục và 2 là giả dối. Càng nghĩ, tôi càng thấy khinh ghét bản thân mình.
Tôi có nên tha thứ cho bản thân mình không? Những độc giả hãy cho tôi lời khuyên để tôi có thêm động lực sống tiếp. Nếu không tôi sẽ tìm đến cái chết mất.
Tôi đã "quan hệ" với 7 người đàn ông

Tôi đã "quan hệ" với 7 người đàn ông

Giờ đây tôi đang phải sống trong tội lỗi, dằn vặt, ân hận và chỉ muốn chết để được giải thoát khỏi những gì đang diễn ra.

Đây là cuộc đời đầy đau thương mà tôi chưa hề dám kể với bất kỳ ai vì nếu nói ra thì phẩm hạnh của tôi thật dơ bẩn. Trong lòng tôi luôn thấy quá đau đớn và hổ thẹn với lương tâm mình nên tôi muốn chia sẻ với tất cả các bạn đọc để có thể cho tôi một lời khuyên chân thành. Qua đó tôi có thêm động lực để sống tiếp trên cuộc đời này.

Tôi sinh ra trong gia đình không khá giả lắm, tất cả chỉ vừa đủ ăn đủ mặc. Hình như kiếp trước tôi làm nhiều tội ác lắm nên kiếp này tôi mới sống trong hoàn cảnh thế này. Ngày nhỏ lúc 6-7 tuổi, tôi đã bị người đàn ông hàng xóm cướp và lấy thứ quý giá của đời con gái.
Nhưng lúc ấy tôi không nhận biết được nó quý giá đến thế nào nên tôi đã không nói cho bất kỳ một ai. "Hắn" nói đừng nói với ai và  hắn cũng hay cho bánh kẹo nên tôi cũng rất thích. Khi "hắn" quan hệ với tôi thì tôi cảm thấy không đau vì thực chất "hắn" quan hệ chỉ bằng tay thôi (vì "vùng kín" của tôi nhỏ nên "cái ấy" của hắn không vào được). Đến năm tôi 8 tuổi thì tôi chuyển lên Sài Gòn sinh sống. Và sự thật ấy cho đến bây giờ vẫn chưa ai biết ngoài tôi với hắn. Tôi cũng chẳng hiểu vì sao tôi lại khờ dại đến như thế. Lúc đó tôi cứ ngây ngô như chưa có chuyện gì xảy ra.
Rồi năm tôi 12 tuổi, tôi được người chú ở dãy phòng trọ dạy kèm. Sự ham muốn của hắn (người thứ 2) lại một lần nữa khiến tôi rơi vào vòng xoáy của dục vọng. Cũng như người trước, hắn cũng cho tôi bánh kẹo và tiền đi chơi. Nhưng với người này thì giữa tôi với "hắn" đã thật sự là vợ chồng không hôn thú.
Tôi còn nhớ có lần tôi nói chuyện với mẹ: "Mẹ, nếu con quan hệ với một người nào đó thì sao?". Nếu lúc ấy mẹ quan tâm đến tôi một chút thôi là tôi đã không xảy ra nông nỗi như vậy. Ba mẹ tôi vì mải lo kiếm tiền nuôi cả nhà nên không quan tâm đến con cái. Nhưng kim trong bọc có ngày lòi ra. Tôi và hắn (người thứ 2) bị phát hiện khi chúng tôi đang ân ái trong nhà vệ sinh bởi một người trong dãy phòng trọ. Mọi chuyện được phơi bày, cả xóm đều biết chuyện nhục nhã của tôi.
Mẹ tôi khóc, tôi cũng khóc, cả dòng họ tôi và cả hàng xóm đều nhìn tôi với cặp mắt khinh thường. Dù tôi 12-13 tuổi nhưng cơ thể của tôi đã phát triển như người lớn. Chỉ có điều suy nghĩ thì quá trẻ con mà thôi. Hắn (người thứ 2) bỏ trốn và sau đó là lệnh truy nã được ban hành. 13 năm sau, hắn bị bắt. Nỗi nhục nhã năm xưa lại quay về, phiên tòa xét xử hắn 12 năm tù cho hành vi hiếp dâm trẻ em. Hắn đã được miễn giảm mức án từ gia đình tôi nếu không hắn đã ở tù chung thân rồi. Đó là vết thương lòng mà dù tôi có chết sẽ không bao giờ quên.
Vết thương lòng thứ hai, mà dù tôi có chết trăm lần cũng sẽ không tha thứ cho bản thân mình là quá nhẹ dạ trước sự cám dỗ của dục vọng. Ngày 07/11/2008, tôi gặp một người đàn ông hơn tôi 26 tuổi. Ông là một Việt Kiều đang định cư ở Mỹ. Tôi thì chẳng trông mong vào mối tình này, nhưng họ hàng tôi nói là nếu quen hắn (người thứ 3) thì sẽ giúp cho gia đình bớt khổ và báo hiếu với gia đình. Tôi đã đồng ý, 10 ngày hắn về nước, tôi với hắn (người thứ 3) đi chơi và ăn uống thật vui vẻ.
Cứ tưởng sau khi lần về nước thứ 2 thì tôi với hắn (người thứ 3) sẽ làm lễ kết hôn. Nhưng 3 tháng sau, chúng tôi chia tay vì 2 lí do: gia đình tôi tạo áp lực cho hắn về tiền bạc + tôi không còn con gái nữa. Và rồi hắn (người thứ 3) đã im lặng và ra đi không 1 lời từ biệt. Tôi không hận hắn mà tôi chỉ hận bản thân mình sao lại sinh ra trong hoàn cảnh oan trái đến thế. Nhưng rồi năm tháng trôi qua hình ảnh hắn (người thứ 3) dần dần phai.

Càng nghĩ, tôi càng thấy khinh ghét bản thân mình (Ảnh minh họa)
Học xong lớp 12 tôi đi bán báo và giao báo. Tối thì đi học thêm trung cấp. Rồi tôi có quán cà phê nhỏ ven vỉa hè, công việc buôn bán khá thú vị và cho tôi cuộc sống tốt hơn một chút. Nhưng những khi trời mưa thì tôi rất cực, người tôi như con chuột vậy, ướt nhèm cả người. Rồi tình cờ tôi quen hắn (người thứ 4). Hắn (người thứ 4) thường ghé quán tôi uống nước rồi không hiểu sao tôi dần dần thích hắn. Chúng tôi quen nhau nhưng giữa tôi và hắn có nhiều điểm khác nhau nên chúng tôi đã chia tay trong sự chửi bới và xúc phạm lẫn nhau. Tôi lại đau khổ và rơi vào tuyệt vọng.
Bốn tháng sau tôi gặp 1 người thầy giáo, hắn (người thứ 5) là thầy giáo dạy kèm thằng em hàng xóm. Chúng tôi đến với nhau khá nhanh chóng và cũng ra đi thật nhanh như cơn gió lạ cuốn trôi đi mọi thứ. Hắn đã bắt cá 2 tay. Trước khi quen tôi hắn đang quen người con gái khác và tình cờ bị tôi phát hiện, cuộc tình đó cũng nhanh chóng vụt bay. Nhưng tôi chưa dừng lại ở đó, tôi lại gặp thêm hắn (người thứ 6). Hắn làm bên dây cáp, cứ tưởng cuộc tình này sẽ kết thúc tốt đẹp nhưng nào ngờ chỉ 3 tháng sau khi hắn có được thứ hắn muốn thì hắn đã rời xa tôi.
Rồi tôi phát hiện ra mẹ tôi đang thiếu nợ người ta mấy năm rồi chưa trả được. Tôi đành lấy tất cả số tiền mà tôi đã tiết kiệm được đem trả nợ cho người ta. Thế là bao vốn liếng những năm tháng buôn bán tôi không hề dư được đồng nào, tất cả tiền tôi tiết kiệm đều đem trả nợ cho cha mẹ. Ba tôi là người không may trong chuyện kinh doanh dẫn tới tất cả số tiền ông có được đều đổ xuống sông xuống biển. Ngoài ra còn kèm theo đó là khoản nợ, hết nợ tiền cha đến nợ tiền mẹ. Anh trai tôi là người tật nguyện và bị bệnh thần kinh nên tôi phải gánh luôn cả anh trai. Dù thế tôi cũng rất thương anh tôi, thương cho số phận 2 anh em tôi.

Khi tôi dường như tôi rơi vào bước đường cùng, thì lúc ấy tôi gặp hắn (người thứ 7). Hắn dang đôi tay che chở, tôi bay ra Hà Nội để đầu óc bớt mệt mỏi. Trong cái đêm ấy tôi với hắn đã xảy ra chuyện. Hắn đã có gia đình và con cái hiện đang sống hạnh phúc. Tôi đã dùng lưỡi lam cắt chân mình sau đó lấy máu bôi lên giường để hắn nghĩ tôi vẫn còn trong trắng. Hắn nói là sẽ chịu trách nhiệm với tôi và lo cho tôi.
Lúc đầu tôi vẫn tin hắn. Và cho tới tận bây giờ tôi với hắn vẫn qua lại với nhau và gặp nhau ở khách sạn. Mục đích mỗi lần gặp cũng chỉ thỏa mãn nhu cầu cho nhau mà thôi. Nhưng giờ đây tôi nghiệm ra 1 điều hắn chỉ lợi dụng tôi mà thôi. Ngoài dục vọng ra hắn đâu quan tâm và lo cho tôi gì trong cuộc sống. Nhưng đối với người bẩn thỉu như tôi thì đáng để nhận được như thế lắm...
Hôm nay đây, tôi đã nhận ra rằng cuộc sống luôn công bằng cho những ai sống trong giả dối như tôi. Một ngày nào đó tôi cũng sẽ nói cho hắn (người thứ 7) nghe chuyện đời tôi. Tôi không muốn sống trong tội lỗi và giả dối nữa. Điều này làm tôi thấy bất an.
Tôi tự hứa với lòng mình từ bây giờ tôi sẽ sống tốt và sau này sẽ sinh 1 em bé. Tôi không xứng đáng với chồng tương lai của mình sau này. Liệu chồng tương lai có chấp nhận 1 người con gái như tôi không? Hay nói chính xác là một đứa con gái đĩ thõa như tôi? Hiện tôi cứ loay hoay với 2 vết thương lòng: 1 là vết thương về nhục dục và 2 là giả dối. Càng nghĩ, tôi càng thấy khinh ghét bản thân mình.
Tôi có nên tha thứ cho bản thân mình không? Những độc giả hãy cho tôi lời khuyên để tôi có thêm động lực sống tiếp. Nếu không tôi sẽ tìm đến cái chết mất.
Phát điên vì chồng thuê cave về dạy chuyện phong the

Phát điên vì chồng thuê cave về dạy chuyện phong the

Người phụ nữ có gương mặt gày guộc, xương gà má đua ra vì đã từ lâu chị không còn cảm xúc của một người phụ nữ.

 Không biết “chiều” chồng thì phải học

Các bác sĩ ở trung tâm chăm sóc sức khỏe phụ nữ huyện Gia Lâm, tại Bệnh Viện Đức Giang, Long Biên, Hà Nội đều không thể quên được hình ảnh người phụ nữ bị người chồng “quái thú” của mình, hành hạ bằng cách thuê cave về dạy vợ.

Hai vợ chồng chị Bùi Thị Thơ (Gia Lâm, Hà Nội) lấy nhau đã hơn năm năm và có một cô con gái khá xinh. Trước khi lấy chồng, chị Thơ đã có người yêu làm cùng công xưởng, hai người có quan hệ tình dục nhưng vì nhiều lý do nên không đến được với nhau.

Sau một thời gian chị Thơ lấy Điều (hơn chị 7 tuổi, cùng xã), biết vợ mình không còn trong trắng nên Điều rất căm tức, thường xuyên chì chiết vợ và hứa sẽ cho vợ biết thế nào là hư hỏng.


Để trả thù vợ, Điều thuê cave về "dạy" vợ cách làm tình. Ảnh minh họa

Điều trả thù vợ bằng cách hành hạ về tình dục. Mỗi lần hắn ép vợ chiều mình, hai vợ chồng đang ân ái thì Điều lại hỏi vợ rằng “ngày xưa cô chiều nó như thế nào? Nó có khỏe không? Cô có ngón nghề gì thì lôi hết ra đi đừng giả vờ ngoan hiền nữa…”

Không chỉ thế, Điều lao vào cờ bạc, rượu chè và mỗi khi say về nhà hắn lại đè vợ ra ép vợ phải chiều mình, mọi nơi, mọi lúc. Người quen của chị Thơ cho biết có khi hàng xóm đang ngồi chơi, thấy bóng chồng về là Thơ lại xin phép “nói khéo” để hàng xóm về vì sợ chồng ép ngay cả trước mặt hàng xóm. Còn đối với trước mặt con cái thì quá nhiều lần.

Chị Thơ đi làm thêm nên gửi con về nhà ngoại, cho cháu ở đó luôn vì sợ bố say rượu sẽ nhìn con ghét mẹ.

Những lần ép vợ, người chồng chỉ cần thỏa mãn mà không hề biết đến nỗi xót xa, đau đớn của người vợ. Hắn cho rằng Thơ giấu bản năng và không biết cách làm tình. Điều tuyên bố với vợ sẽ thuê cô giáo về dạy vợ cách làm tình.

Chị Thơ nghĩ chồng mình chỉ đùa chứ ai đời lại nghĩ ra trò đó, nhưng không ngờ hắn làm thật. Điều thường hay lang thang ra các khu công nghiệp gần nhà để tìm cave. Chấm được cô nào Điều lại đưa về nhà hành sự mà không phải khách sạn hay nhà nghỉ vì mục đích của Điều là “dạy” vợ cách “chiều” chồng.

Lần đầu, hắn trói chị Thơ vào chiếc ghế và đặt ngay cạnh giường để chị phải “học” cách cave chiều chồng như thế nào? Khi cave về thì chị phải chiều lại chồng như những gì mình đã học. Nếu không làm được như vậy thì chị Thơ sẽ bị hắn chửi và nhắc lại chuyện chị cũng từng ngã vào người đàn ông khác. Mỗi câu nói của hắn như con dao cứa vào lòng chị, còn đau hơn cả hắn đấm, hắn đá.

Điên vì quái tính của chồng

Sau nhiều lần chồng dở trò thuê cave về dạy vợ, chị Thơ trở nên lầm lì, chị không dám kêu than với ai vì sợ há miệng mắc quai và sợ chồng sẽ đem chuyện quá khứ của chị nói với dân làng, bạn bè.
Cứ như thế vài hôm, chồng chị lại đưa ả cave về nhà. Người phụ nữ ấy cứ âm thầm chịu đựng và ngày càng xanh xao, gầy guộc. Những đêm chồng chị “no say” là những đêm dài chị nằm khóc và không thể ngủ được.

Vài tháng sau, chị Thơ như người mất hồn, thần sắc biến mất và chị thường ngồi im ở góc nhà, mỗi khi nhìn thấy người đàn bà nào tới nhà là chị lại thui thủi khóc xin đừng bắt tôi làm như chị nữa, tôi sợ lắm rồi. Những câu nói ấy của chị Thơ dường như chỉ có chồng chị mới hiểu vì hắn ta biết vì sao vợ ra nông nỗi này.

Tình trạng suy nhược cơ thể của chị Thơ kéo dài, lúc đó bố mẹ chị mới hay con gái mình đang sống trong địa ngục của chồng nên đưa con đến Bệnh viện tâm thần để khám. Các bác sĩ cho biết chị Thơ mắc chứng rối loạn tâm thần, lo âu, hoang mang.
Sau khi điều trị tại Bệnh viện Tâm thần một thời gian ngắn, chị Thơ được gia đình đưa về trung tâm chăm sóc sức khỏe phụ nữ để được hỗ trợ điều trị tâm lý của chị.

Bác sĩ Nguyễn Ngọc Quyết – Giám đốc của Trung tâm chăm sóc sức khỏe phụ nữ Bệnh viện Đa khoa Đức Giang cho biết có muôn nẻo bạo hành tình dục nhưng kiểu bạo hành như của chồng chị Thơ thì thật ghê tởm.
Bản thân ông vừa là bác sĩ, vừa là luật sư bảo vệ cho những trường hợp nạn nhân bị bạo hành gia đình ông không khỏi xót xa khi thấy những người phụ nữ điên dại vì bị bạo hành dẫn đến không còn khả năng tự đòi lại được quyền lợi cho mình.
Phát điên vì chồng thuê cave về dạy chuyện phong the

Phát điên vì chồng thuê cave về dạy chuyện phong the

Người phụ nữ có gương mặt gày guộc, xương gà má đua ra vì đã từ lâu chị không còn cảm xúc của một người phụ nữ.

 Không biết “chiều” chồng thì phải học

Các bác sĩ ở trung tâm chăm sóc sức khỏe phụ nữ huyện Gia Lâm, tại Bệnh Viện Đức Giang, Long Biên, Hà Nội đều không thể quên được hình ảnh người phụ nữ bị người chồng “quái thú” của mình, hành hạ bằng cách thuê cave về dạy vợ.

Hai vợ chồng chị Bùi Thị Thơ (Gia Lâm, Hà Nội) lấy nhau đã hơn năm năm và có một cô con gái khá xinh. Trước khi lấy chồng, chị Thơ đã có người yêu làm cùng công xưởng, hai người có quan hệ tình dục nhưng vì nhiều lý do nên không đến được với nhau.

Sau một thời gian chị Thơ lấy Điều (hơn chị 7 tuổi, cùng xã), biết vợ mình không còn trong trắng nên Điều rất căm tức, thường xuyên chì chiết vợ và hứa sẽ cho vợ biết thế nào là hư hỏng.


Để trả thù vợ, Điều thuê cave về "dạy" vợ cách làm tình. Ảnh minh họa

Điều trả thù vợ bằng cách hành hạ về tình dục. Mỗi lần hắn ép vợ chiều mình, hai vợ chồng đang ân ái thì Điều lại hỏi vợ rằng “ngày xưa cô chiều nó như thế nào? Nó có khỏe không? Cô có ngón nghề gì thì lôi hết ra đi đừng giả vờ ngoan hiền nữa…”

Không chỉ thế, Điều lao vào cờ bạc, rượu chè và mỗi khi say về nhà hắn lại đè vợ ra ép vợ phải chiều mình, mọi nơi, mọi lúc. Người quen của chị Thơ cho biết có khi hàng xóm đang ngồi chơi, thấy bóng chồng về là Thơ lại xin phép “nói khéo” để hàng xóm về vì sợ chồng ép ngay cả trước mặt hàng xóm. Còn đối với trước mặt con cái thì quá nhiều lần.

Chị Thơ đi làm thêm nên gửi con về nhà ngoại, cho cháu ở đó luôn vì sợ bố say rượu sẽ nhìn con ghét mẹ.

Những lần ép vợ, người chồng chỉ cần thỏa mãn mà không hề biết đến nỗi xót xa, đau đớn của người vợ. Hắn cho rằng Thơ giấu bản năng và không biết cách làm tình. Điều tuyên bố với vợ sẽ thuê cô giáo về dạy vợ cách làm tình.

Chị Thơ nghĩ chồng mình chỉ đùa chứ ai đời lại nghĩ ra trò đó, nhưng không ngờ hắn làm thật. Điều thường hay lang thang ra các khu công nghiệp gần nhà để tìm cave. Chấm được cô nào Điều lại đưa về nhà hành sự mà không phải khách sạn hay nhà nghỉ vì mục đích của Điều là “dạy” vợ cách “chiều” chồng.

Lần đầu, hắn trói chị Thơ vào chiếc ghế và đặt ngay cạnh giường để chị phải “học” cách cave chiều chồng như thế nào? Khi cave về thì chị phải chiều lại chồng như những gì mình đã học. Nếu không làm được như vậy thì chị Thơ sẽ bị hắn chửi và nhắc lại chuyện chị cũng từng ngã vào người đàn ông khác. Mỗi câu nói của hắn như con dao cứa vào lòng chị, còn đau hơn cả hắn đấm, hắn đá.

Điên vì quái tính của chồng

Sau nhiều lần chồng dở trò thuê cave về dạy vợ, chị Thơ trở nên lầm lì, chị không dám kêu than với ai vì sợ há miệng mắc quai và sợ chồng sẽ đem chuyện quá khứ của chị nói với dân làng, bạn bè.
Cứ như thế vài hôm, chồng chị lại đưa ả cave về nhà. Người phụ nữ ấy cứ âm thầm chịu đựng và ngày càng xanh xao, gầy guộc. Những đêm chồng chị “no say” là những đêm dài chị nằm khóc và không thể ngủ được.

Vài tháng sau, chị Thơ như người mất hồn, thần sắc biến mất và chị thường ngồi im ở góc nhà, mỗi khi nhìn thấy người đàn bà nào tới nhà là chị lại thui thủi khóc xin đừng bắt tôi làm như chị nữa, tôi sợ lắm rồi. Những câu nói ấy của chị Thơ dường như chỉ có chồng chị mới hiểu vì hắn ta biết vì sao vợ ra nông nỗi này.

Tình trạng suy nhược cơ thể của chị Thơ kéo dài, lúc đó bố mẹ chị mới hay con gái mình đang sống trong địa ngục của chồng nên đưa con đến Bệnh viện tâm thần để khám. Các bác sĩ cho biết chị Thơ mắc chứng rối loạn tâm thần, lo âu, hoang mang.
Sau khi điều trị tại Bệnh viện Tâm thần một thời gian ngắn, chị Thơ được gia đình đưa về trung tâm chăm sóc sức khỏe phụ nữ để được hỗ trợ điều trị tâm lý của chị.

Bác sĩ Nguyễn Ngọc Quyết – Giám đốc của Trung tâm chăm sóc sức khỏe phụ nữ Bệnh viện Đa khoa Đức Giang cho biết có muôn nẻo bạo hành tình dục nhưng kiểu bạo hành như của chồng chị Thơ thì thật ghê tởm.
Bản thân ông vừa là bác sĩ, vừa là luật sư bảo vệ cho những trường hợp nạn nhân bị bạo hành gia đình ông không khỏi xót xa khi thấy những người phụ nữ điên dại vì bị bạo hành dẫn đến không còn khả năng tự đòi lại được quyền lợi cho mình.
"Sức cùng lực kiệt" vì bạn gái cuồng sex

"Sức cùng lực kiệt" vì bạn gái cuồng sex

Tôi khiếp đảm đến nỗi sau khi tan sở không dám đi thẳng về nhà. Dù là trai chưa vợ nhưng giờ tôi đã sức cùng lực kiệt. Nếu cưới cô ấy, chắc tôi sẽ sớm trở thành phế nhân.
Tôi đang gặp phải vấn đề khó nói, liên quan tới chuyện gần gũi nam nữ. Tôi không biết nên bắt đầu từ đâu và như thế nào. Nỗi buồn bực, khổ tâm ấy tôi giấu kín trong lòng bấy lâu. Dù muốn chôn chặt, nhưng lại không thể, vì mỗi lần nghĩ tới chuyện này, tôi lại khổ tâm vô cùng. Vấn đề của tôi là làm sao “đối phó” với cô người yêu có nhu cầu dục vọng quá mãnh liệt.
Tôi và cô ấy là bạn cùng đại học. Mối tình của chúng tôi không thuộc dạng sét đánh, bởi theo đuổi suốt hai năm trời, tôi mới nhận được cái gật đầu đồng ý của bạn gái. Sau khi chính thức xây dựng quan hệ yêu đương, tôi càng dành cho cô ấy tình cảm si mê nồng nhiệt. Mối tình của chúng tôi suốt 5 năm thật tươi đẹp. Biết bao hồi ức tuyệt vời trong từng ấy thời gian bên nhau, tôi vẫn luôn nâng niu, gìn giữ.
Sau khi tốt nghiệp ĐH, chúng tôi nhanh chóng kiếm được công việc ưng ý. Dù thuộc lớp thanh niên hiện đại nhưng cả hai đều rất giữ gìn trong thời sinh viên. Mãi tới khi ra trường, chúng tôi mới quyết định quan hệ tình dục. Chúng tôi thuê một căn nhà hai phòng sống chung. Cô ấy một phòng, tôi một phòng, có thể chăm sóc cho nhau nhưng vẫn có không gian sinh hoạt riêng. Vì vậy, ngoài thời gian tới công sở, tôi rất thích được tận hưởng khoảng thời gian riêng tư của mình.
Kể từ sau buổi ân ái đầu tiên, không hiểu sao, cô ấy cứ thích nằm ỳ trên giường tôi rồi đòi hỏi chung đụng. Mới đầu, tôi cũng thích thú chiều theo, vì cảm giác đê mê vẫn còn hôi hổi. Nhưng chuyện làm việc ấy mỗi ngày khiến tôi mệt mỏi bã bời. Dần dà, tôi xem sex như một gánh nặng, như một áp lực đè nặng lên mình. Ngày nào cũng vậy, cô ấy quấn chặt vào tôi, thậm chí một ngày tôi phải chiều bạn gái vài lần. Tôi khiếp đảm tới nỗi, sau khi tan sở không dám đi thẳng về nhà. Chỉ cần nhìn thấy cô ấy án ngữ trong phòng, dù là ngày nghỉ, tôi cũng viện cớ ra ngoài để trốn tránh.

Ảnh minh họa.

Nhưng cứ lẩn trốn mãi cũng không phải thượng sách. Nếu hai ngày không gần gũi, người yêu tôi lại thay tính đổi nết. Người con gái tôi yêu ôn hòa, hiền dịu là vậy, nhưng khi thiếu vắng chuyện ấy, cô bỗng trở nên kỳ lạ, lúc thì ưu tư trầm mặc, lúc lại nổi điên nổi đóa như ăn phải thuốc nổ. Chỉ khi được thỏa mãn nhu cầu, cô ấy mới trở lại như thường. Nhưng tôi, tôi luôn có cảm giác mình như một công cụ tình dục. Nói thực, đàn ông mấy khi từ chối chuyện chăn gối, càng hiếm có chuyện thờ ơ khi chung đụng. Nếu cố giả vờ lạnh nhạt với chuyện này, đàn ông thường bị phái yếu dè bỉu chê bai là ngụy quân tử hoặc kẻ đồng tính. Vì vậy, mỗi ngày, dù khi phải đáp ứng nhu cầu của người yêu, tôi rất hãi, nhưng vẫn còn đó tình yêu dành cho nàng. Chỉ có điều, sự chủ động và cuồng nhiệt quá mức của cô ấy khiến tôi rùng mình. Điều khủng khiếp nhất là người yêu tôi còn đòi hỏi những trò chơi tình dục. Tôi từng chia sẻ thực lòng với cô ấy rằng, hiện giờ vẫn chưa kết hôn, chuyện ân ái nên có chừng mực một chút, nhưng cô ấy lại thẳng tưng đáp lại: “Em rất yêu anh. Em muốn được cùng người mình yêu hưởng thụ cảm giác hạnh phúc”. Nghe những lời ấy, tôi đành lặng thinh, không biết sẻ chia thế nào cho phải.
Dù là trai chưa vợ, nhưng giờ tôi đã sức cùng lực kiệt. Nếu cưới cô ấy, chắc tôi sẽ sớm trở thành phế nhân. Tôi rất hiểu, đời sống tình dục lành mạnh mới có lợi cho sức khỏe. Tôi càng tỏ tường rằng, chuyện riêng tư này không nên bô bô kể lể trước bàn dân thiên hạ. Bạn gái tôi, thân là nữ nhi, nhưng lại quá chủ động chuyện chăn gối, điều ấy không hợp với nếp sống truyền thống. Người khác biết chuyện, sẽ cười chê nhạo báng. Nhưng nếu không tham khảo ý kiến chuyên gia, tôi sẽ chìm nghỉm trong cảm giác đau khổ, sợ hãi. Những khi cô ấy than vãn, thở than, tôi lại có cảm giác như mình là kẻ bất lực.
Tôi từng nghĩ tới chuyện chia tay, rời xa cô ấy, vì tôi thực sự không đủ sức đáp ứng nhu cầu mãnh liệt của người yêu mình. Điều khiến tôi tuyệt vọng hơn cả là khi tôi kiệt sức, không thể đem lại cho cô ấy cảm giác đê mê “lên đỉnh”, người yêu tôi lại than khóc trách móc rằng tôi đã hết yêu cô.
Bạn gái tôi là người khá hoàn hảo, chỉ riêng nhu cầu quá khủng của cô ấy khiến tôi “nuốt không trôi”. Xin hỏi chuyên gia, người yêu tôi phải chăng đã mắc bệnh về sinh lý? Tôi có nên đưa cô ấy tới bệnh viện kiểm tra sức khỏe? Tôi phải làm sao để đối phó với nhu cầu quan hệ tình dục mỗi ngày của bạn gái mình?
Copyright © 2012 Bloghotvn All Right Reserved