Fashion

sdgad

New Post

Rss

Hiển thị các bài đăng có nhãn Buôn Chuyện. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Buôn Chuyện. Hiển thị tất cả bài đăng
no image

Văn hoá "ăn phụ nữ" của đàn ông Việt

Phụ nữ Việt Nam chịu thiệt thòi so với nam giới đến bất ngờ.


Tôi - một người đàn ông Việt Nam, sau khi đọc bài “Chồng chê tôi sex quê mùa” muốn có ý kiến sau .
Trước hết, tôi nói văn hoá “ăn phụ nữ” là muốn nói đến văn hoá trung bình, mặt bằng chung, chứ không phải tất cả mọi đàn ông, con trai Việt Nam đều thế. Ngược lại, cũng không có ý định tung hô văn minh phương Tây.
Tôi may mắn vì có thời gian sống ở nước ngoài, tôi thấy phụ nữ ở đây rất được trân trọng và ưu ái. Ví dụ như, đi xe buýt, nam giới sẽ chỉ ngồi khi xe còn ghế trống, phần lớn họ sẽ tự động đứng dậy và nhường chỗ cho phụ nữ, trẻ em, người già nếu như xe đã chật. Đi xe hoặc khi đi ra ngoài mua sắm ăn uống nam giới cũng mở cửa và giữ cửa cho nữ giới. Hình ảnh người chồng một tay bế con, một tay xách đồ đạc còn người vợ đi không là chuyện đương nhiên .
Đi làm về thì cả hai cùng chia sẻ mọi việc nhà như: dọn nhà ,nấu cơm, rửa chén bát... Thứ bảy và chủ nhật, các chị tôi và phần lớn những người phụ nữ khác đã lập gia đình mà tôi biết đều có thể ngủ nướng đến 10 giờ, trong khi người chồng dậy sớm hơn để dọn dẹp nhà cửa, giặt đồ, cắt cỏ xung quanh nhà… sau đó cả hai cùng đi chợ .
Về bạo hành gia đình, chỉ cần gây gổ, to tiếng với vợ con chứ chưa nói gì đến chuyện đánh đập tàn nhẫn người chồng đều có thể bị cảnh sát bắt đi trong vài phút nếu người vợ hoặc hàng xóm gọi điện báo cảnh sát.


Văn hoá "ăn phụ nữ" của đàn ông Việt  1
Đàn ông phương Tây luôn để phụ nữ được hưởng sự công bằng trong
chuyện giường chiếu (Ảnh minh họa)
Hài hước tí nhé, hình như trong chuyện “giường chiếu” họ thường để chủ động, hoặc làm theo cách mà người phụ nữ thích để phụ nữ được “thăng hoa”, “lên đỉnh”, chứ không phải “gia trưởng” như phần lớn đàn ông Việt chúng ta đâu .
Họ cư xử với nữ giới như vậy không phải vì phụ nữ là phái đẹp, mà chính vì nam giới thuộc phái mạnh nên phải hy sinh, có trách nhiệm, đóng góp và chịu đựng nhiều hơn.
Phụ nữ Việt chịu thiệt thòi so với nam giới rất nhiều. Nhưng càng bất ngờ hơn khi tôi thấy họ, với sức lực yếu đuối, mong manh nhưng lại chịu đựng và hy sinh quá sức cho gia đình, cho xã hội. Ngay cả mẹ tôi cũng thế.
Mẹ tôi học chưa hết lớp 3, lấy bố tôi khi 16 tuổi, đẻ liên tục gần 10 người con, gia đình khó khăn thiếu thốn cả trăm bề nhưng mẹ tôi làm tất cả mọi việc để nuôi con: từ đi cấy lúa, đi bộ bán xôi, bán bánh… đến việc đi ở, làm người giúp việc. Có những đêm trong cái mùng rách vá chằng chịt, mẹ tôi đốt đèn dầu khe khẽ bắt từng con muỗi cho mấy chị em tôi nằm ngủ lẫn lộn như gà vịt vì sợ con mình tỉnh giấc .
Tôi cũng từng thấy nhiều người phụ nữ bụng mang dạ chửa nhưng vẫn tất bật buôn bán để nuôi gia đình. Có người đàn ông nào trong chúng ta làm được những điều vĩ đại như vậy không?
Chiều tối nào tôi cũng thấy đàn ông đi nhậu rất nhiều. Không hiểu trong lúc đó vợ con họ đang như thế nào ở nhà? Ăn cơm một mình, một mình dọn dẹp nhà cửa, hay thậm chí đang lo lắng cho ngay cả miếng ăn của ngày mai?
Trong chiến tranh, phụ nữ Việt Nam cũng tải đạn, đào hào, cầm súng ra mặt trận như nam giới, họ cũng chịu hy sinh mất mát y như người đàn ông vậy.
Về tình huống của người phụ nữ trong bài viết “Chồng chê tôi sex quê mùa”, tôi có những chia sẻ như sau:
Thứ nhất, bạn nên trao đổi thẳng thừng với chồng và nếu cần, hãy nói chuyện với cả bố mẹ đẻ và bố mẹ chồng để họ hiểu và can thiệp thêm vào. Người Việt chúng ta có cái dở là coi chuyện “sex” của vợ chồng là “bí mật”, là phải “giấu kín”, xấu hổ khi phải nói ra nên không ai hiểu ai. Vì không ai hiểu ai nên cứ phải chịu đựng mãi.

Văn hoá "ăn phụ nữ" của đàn ông Việt  2

Chồng bạn chỉ xem bạn như là công cụ để thỏa mãn tình dục (Ảnh minh họa)Thứ hai, bạn nên tìm mua những quyển sách, phim về quan hệ vợ chồng có nội dung tốt, lãng mạn cho anh ấy xem để học hỏi. Bản năng sex của loài người là có sẵn, nhưng nếu không được giáo dục, biết cách kiềm chế hoặc rèn luyện thì nó rất thô bạo như chồng bạn vậy. Hy vọng xem những bộ phim hay như vậy, anh ta sẽ hiểu ra vấn đề, biết thưởng thức cái đẹp. Biết đâu sau này, quan hệ của vợ chồng bạn được cải thiện thì sao?
Cách thứ ba là bắt buộc phải dẫn anh ấy đi gặp bác sĩ tâm lý. Hãy nhớ nói trước với bác sĩ về nỗi khổ thân xác và mong muốn của bạn.
Nếu như sử dụng ba phương pháp này mà khoảng 1 năm sau anh ấy vẫn vậy thì cách duy nhất là li dị để giải phóng mình. Hiện tại nếu đúng như trong email bạn tả thì chồng bạn thuộc nhóm đàn ông tệ nhất trên cõi đời, không thương con ,xem vợ chỉ như cỗ máy để thoả mãn dục vọng. Có vẻ như nhà chồng bạn cũng chả tốt đẹp gì lắm và hình như bạn sống ở một nơi mà tư tưởng còn rất cũ và phong kiến thì phải. Nếu là những người phụ nữ khác chắc họ đã li dị từ lâu rồi.
Văn hoá "ăn phụ nữ" của đàn ông Việt  3
Phụ nữ là người xứng đáng được yêu thương (Ảnh minh họa)
Hôn nhân từ đâu và để làm gì? Hôn nhân – vợ chồng là kết quả yêu thương chân chính của nam và nữ để chúng ta dựa vào nhau, tăng thêm sức mạnh và chia sẻ thêm cho nhau những buồn vui khó nhọc của cuộc đời này, để chúng ta sống hạnh phúc hơn, chứ không phải là để chúng ta có thêm nỗi đau khổ không đáng có, lại càng không bao giờ là những giọt nước mắt, nỗi lo sợ khi màn đêm buông xuống như bạn đang có – đây là cảnh của nô lệ và địa ngục.
Khi mới lớn tôi nghĩ mình kém may mắn vì sinh ra trong một gia đình quá nghèo và nhiều thăng trầm, nhưng càng có trí khôn tôi lại thấy mình rất may mắn vì điều đó. Vì nhờ đó mà tôi biết thông cảm, chia sẻ với mọi người, nhờ đó mà tôi mới nhận được tình thương quá lớn của người mẹ - người phụ nữ - một sinh vật thanh tú và hoàn hảo nhất của tạo hoá – tôi mong ước tất cả đàn ông, con trai đều biết trân trọng và yêu qúy người phụ nữ của chúng ta. 
no image

Truyện: Chiếc xì-líp màu đỏ (18+, No Sex)

Một chiếc xì-líp nhỏ đã rơi xuống, trước ban công căn hộ của tôi. Chiếc xì líp có màu đỏ.
Hẳn là một cơn gió đã mang chiếc xì – líp từ đâu đó tới. Một buổi chiều đi làm về, tôi đã thấy nó ở đấy rồi.
Cái ban công nhỏ và hẹp, chính xác là 3,8 mét vuông. Bản vẽ được giao cho tôi lúc ký hợp đồng mua căn hộ này đã ghi rõ kích thước của nó là 1m x 3,8 m. Ban công được thiết kế nhô hẳn ra phía ngoài, mục đích hứng được nhiều nắng gió và khí trời. Tôi đã mua về những chậu cây cảnh cả nhỏ lẫn vừa, đặt vào đấy. Dăm ba loại sống đời, mấy giò phong lan, và một vài cây bonsai nhỏ nhỏ đã tạo thành một tiểu không gian sống động.
Hàng ngày, khi đi làm về, tôi cố giữ thói quen tưới cho chúng một vài ca nước vào chậu, rồi phun một ít nước lên lá bằng cái bình xịt nhỏ nhỏ mua ngoài siêu thị. Đôi khi, vào những buổi sáng cuối tuần, tôi sẽ tỉ mẩn nhặt đi những chiếc lá khô, lá già, hoặc một vài con sâu, hoặc mua thêm một ít đất về bón vào gốc…
Việc chăm sóc cái ban công tạo cho tôi những niềm vui nhỏ nhỏ, nhất là khi thấy những quả ớt cảnh vừa đậu, hay mấy cái nụ be bé thòi ra trên những mảng xanh xanh… Niềm vui đơn giản như khi biết mình đã vừa tạo thêm được một điều gì đó có ích cho mình. Mặc dù việc bắt buộc phải tưới cây hàng ngày thi thoảng gây cho tôi những phiền toái, nếu tôi về nhà khi quá muộn, khi mệt mỏi vì công việc, vì khách hàng, những lần đi công tác, hoặc thậm chí là say xỉn. Có vài lần, tôi bỏ quên cái ban công cả tuần liền, hậu quả là sau đó các cây cảnh héo quắt, và tôi lại phải thay bằng một loạt cây mới…
Trước Noel vừa rồi, tôi có mua về một chậu hoa trạng nguyên. Qua Tết thì những màu đỏ đã tàn, chỉ còn những chiếc lá xanh lục, to bản.
Vì thế mà buổi chiều về, nhìn thoáng ra ban công, tôi đã ngỡ là cây trạng nguyên lại nở một đợt hoa mới.
Nhưng lúc mang cái bình xịt ra để tưới cây, tôi mới nhận ra đó là một chiếc xi líp màu đỏ. Một thoáng ngại ngần xâm chiếm, trước khi tôi bối rối chạm tay vào nó, trong một cảm giác lén lút và vụng trộm, như một anh chàng mới lớn. Cho dù tôi biết chắc chắn rằng ko hề có ai đang theo dõi tôi…
Rồi tôi lẳng lặng mang nó vào nhà.
Nó còn khá mới, và tôi hình như còn thoáng cảm thấy cả mùi hương nước xả …
Chiếc xì – líp nhỏ nhỏ và xinh xinh, nhìn khá nữ tính. Dòng tên thương hiệu nổi tiếng thêu kín đáo phía sau. Những riềm đăng ten nhẹ nhàng, khơi gợi sự lãng mạn và cả những tò mò. Tôi cố hình dung ra chủ nhân của nó… Phỏng đoán chắc hẳn phải là một người con gái còn trẻ. Và người con gái này hẳn là có một vòng 3 cân đối, vừa phải. Nó gợi nhớ đến một vài vóc dáng mảnh mai yêu kiều đã từng đi qua tuổi trẻ của tôi…
...nguồn hay88.com... 
Ở căn hộ tầng 9 này, đã lâu rồi không có phụ nữ đến, kể từ khi tôi chia tay cô người yêu thứ 4 của mình. Gia đình tôi còn ở dưới thị xã. Vài tháng tôi về thăm ba mẹ một lần. Ba mẹ già, cũng như những anh chị lớn của tôi, chưa từng ghé thăm căn hộ của tôi.
Nhưng chủ nhân thực sự của chiếc xi-líp này là ai? Một phụ nữ trung niên, một bà mẹ 2 con, 3 con, một cô gái mới lớn, một sinh viên, hay một nữ nhân viên văn phòng? Và nó đã rơi xuống ban công nhà tôi từ tầng nào? Tầng 10, tầng 11 hay tầng 12, hay một tầng nào khác.
Chung cư tôi ở là một 1 dãy 6 lô hiện đại. Dân cư đa phần trẻ, được cho là những người có thu nhập khá, đời sống ổn định. Lô nhà tôi 16 tầng, có 2 hướng mặt tiền với nhiều căn góc. Mỗi tầng lại có 8 căn. Tôi chắc chắn chủ nhân của chiếc xi-lip chỉ có thể là một người láng giềng trong tòa nhà. Nhưng không ai giúp tôi đảm bảo điều đó.
Tôi 29 tuổi, dọn đến đây sau hơn chục năm lăn lóc đủ các kiểu nhà trọ kể từ khi bắt đầu vào Đại học. Hiện tôi đang làm quản lý một nhóm thiết kế tại một văn phòng. Công việc không vất vả. Trừ những khi phải ra ngoài gặp khách hàng hoặc đến công trường, tôi thường ngồi một chỗ, hoặc loanh quanh trao đổi một vài thứ chuyên môn với đồng nghiệp. Buổi sáng, tôi đến văn phòng sớm. Và thường về nhà vào lúc xẩm tối, khi đèn tại những dãy hàng lang, lối vào, cầu thang cuốn, thang bộ và cái siêu thị nhỏ tầng dưới cùng đã mở sáng choang. Đôi khi, tôi ghé vào đó mua một vài thứ đồ cá nhân, giấy toa-lét, bột giặt hoặc kem đánh răng, mì gói, mấy chai nước suối, và một vài món đồ ăn nhanh nào đó… Tôi đã chán la cà nhậu nhẹt, gặp gỡ người nọ người kia sau mỗi chiều tan sở như hơn 1 năm trước đây. Tôi thu mình gọn ghẽ hơn, không lý do. Những mối quan hệ cũ của tôi, chúng đã rơi rụng dần đâu đó, hoặc họ quên tôi hoặc tôi quên họ. Những mối quan hệ mới thường nhanh chóng làm tôi chán nản.
Và tôi nhận ra mình chẳng quen ai trong tòa nhà, trừ vợ chồng người hàng xóm kế bên, cũng đóng cửa suốt ngày, họa hoằn lắm chúng tôi mới gặp nhau, và chỉ cười chào nhau một cái rồi đi. Tôi thậm chí còn không thể tả lại gương mặt họ lúc này. Hơn 1 năm kể từ khi dọn đến đây, tôi chưa hề bắt chuyện, hỏi thăm hay làm quen với ai trong tòa nhà. Những láng giềng của tôi cũng vậy. Họ chưa từng hỏi thăm tôi. Ngoại trừ đôi lần tôi cười chào một vài người, hoặc một vài người nhận ra sự quen mặt của tôi, lẳng lặng cười chào, khi cùng đứng trong thang máy. Số đông còn lại nhìn tôi như một người lạ. Tôi cũng nhìn họ như vậy. Một đôi lần tôi đã tính bẹo má hay trêu chọc một đứa bé bụ bẫm trong thang, nhưng rồi lại ngại ngần vì sự lạnh lùng của những người lớn đi cùng.
Tôi ko có bất kỳ một khả năng nào để phỏng đoán chủ nhân của chiếc xì – líp, ngoài những phán đoán hết sức chủ quan và cảm tính.
Tôi ra hành lang, ngó lên tầng trên, ngó xuống tầng dưới, rồi ngó sang hành lang nhà hàng xóm bên phải. Tôi dự đoán hướng gió trong ngày. Gió đã bay theo hướng nào để mang chiếc xì – lip đến đây?
Tôi đặt chiếc xi líp lên sopha. Buổi tối online trong phòng ngủ, nhìn ra phòng ngoài. Dưới ánh đèn vàng, tôi thấy nó sáng lên rực rỡ trên nền ghế nâu xám. Đôi khi, tôi có cảm giác như thấy một cô gái xinh đẹp đang ngồi trong nhà mình, vừa ấm áp nhưng lại vừa lạ xa vô cùng…
***
Sáng hôm sau, tôi mang nó trả về chỗ cũ, trên chậu hoa trạng nguyên.
...nguồn hay88.com...  
Tôi nghĩ, chủ nhân của nó ở một trong những căn hộ liền kề, khi ra lấy quần áo, sẽ nhận ra mình thiếu một thứ đồ, và hẳn là sẽ đi tìm. Sự mất mát cũng sẽ dễ được phát hiện, nhất là với một chiếc xi lip có màu đỏ. Và rất có thể họ sẽ ngó xuống ban công nhà tôi và thấy nó.
Nhưng bà ấy, cô ấy, chị ấy hay thậm chí là em ấy có đi tìm không? Và nếu họ có nhận ra chiếc xì líp đang mắc kẹt ở hành lang nhà tôi. Họ có tìm cách lấy lại hoặc xin lại?
Tôi chợt nhận ra, chẳng ai, dù vô duyên hay duyên dáng đến mấy, lại đi gõ cửa một nhà hàng xóm, để hỏi xem có ai đã thấy hoặc đã giữ chiếc xì líp của tôi, và đề nghị hãy cho tôi xin lại… Phụ nữ kín đáo có khi được hỏi còn ngại ngùng chối bỏ, ko dám nhận là của mình, cho dù là của chính mình thật.
Hoặc cũng có thể bà ấy, cô ấy, chị ấy hoặc em ấy đã không nhận ra mình đã mất đi một món đồ. Nhất là khi phụ nữ, trong xu hướng ngày càng mua sắm cho mình nhiều hơn những thứ đồ cá nhân, và 10 cô thì có đến 8 cô mê đồ lót. Họ, đôi khi mua đồ lót đẹp chỉ để làm thỏa mãn chính mình. Tôi đọc báo, và thấy trên mạng đưa tin về những cô gái trẻ trung, hiện đại có cả một tủ đồ lót hàng hiệu. Đồ lót như là một trong nhiều thứ tối quan trọng của cuộc đời họ, kể từ khi là một cô gái mới lớn cho đến khi trưởng thành và già đi thành những bà lão. Và với những phụ nữ như vậy, cũng có thể vì sở hữu quá nhiều, mà họ không hề nhận ra một chiếc xì líp đã vỗ cánh bay đi khỏi bộ sưu tập lúc nào.
Ngay như tôi, dù ko sở hữu nhiều, cũng chưa bao giờ thống kê và biết chính xác mình có bao nhiêu chiếc quần sịp, quần đùi. Hàng ngày, tôi sẽ lấy ra một chiếc bất kỳ từ ngăn tủ, xỏ hai chân vào nó sau khi tắm táp. Rồi hôm sau, tôi thay ra và ném nó vào máy giặt., cùng với nhiều thứ áo quần khác. Và một chiếc khác lại được mang ra…
Tôi không hề mảy may suy nghĩ, về sự gắn bó của những thứ đồ lót trên thân thể chính mình, về những điều vẫn làm hàng ngày theo thói quen…
Có những thứ đã mất, đã quên ở đâu đó, chắc gì tôi đã nhớ…
***
Và tôi vẫn tiếp tục nghĩ về chiếc xi líp màu đỏ khi đã đến sở làm…
Tại sao chỉ một chiếc xi líp đỏ, lại ám ảnh tôi hơn cả một cô gái bằng xương bằng thịt?
Tôi chỉ có 2 phương án, hoặc là tìm cách trả về cho chủ của nó, hoặc lẳng lặng cho vào thùng rác, vứt đi…
***
Tôi bắt đầu để ý tới những căn hộ xung quanh, và quyết định tìm cách trả chiếc xì líp về cho chủ nhân của nó.
Nhưng làm cách nào để một chàng trai như tôi, đưa trả lại chiếc xì líp một cách hợp lý nhất cho người láng giềng?
Tôi đi làm về sớm, leo thang bộ lên tất cả các tầng lầu phía trên căn hộ của tôi rồi đi xuống cả tầng kế phía dưới.
Tôi sẽ bí mật theo dõi một vài căn hộ nghi vấn. Và dự định tập trung chú ý vào những căn hộ có bóng dáng phụ nữ trẻ. Nếu phát hiện đúng “mục tiêu”, lựa thời cơ phù hợp, tôi sẽ tìm cách nhét chiếc xi – líp vào cửa, và lẳng lặng đi ra.
Tôi cũng sẽ sử dụng một vài cách để nắm được thông tin cụ thể về chủ nhân của mỗi ô cửa giống nhau và đánh những con số khác nhau này.
Nhưng căn hộ ngay phía trên đầu tôi là của vợ chồng một ông cụ bà về hưu. Đây là hai trong số những người già hiếm hoi ở chung cư này. Họ sống lặng lẽ, đơn giản, cần mẫn đi bộ thể dục, đi chợ, đi siêu thị, nấu ăn, trò chuyện với nhau, và đôi khi đón các cháu nhỏ ghé thăm vào cuối tuần.
Cạnh đó là sở hữu của một người trẻ, cũng độc thân. Anh ta làm kỹ sư dầu khí ở Vũng Tàu, mua căn hộ như là một thứ để dành, thỉnh thoảng mới lui về thành phố.
Căn hộ phía trên nữa là của một nhóm sinh viên ngoại tỉnh, đã ra trường và đi làm mấy năm, thuê chung ở đây. Căn hộ toàn con trai, bừa bộn và huyên náo bởi những nhạc nhẽo, bóng đá và chuyện phiếm. Họ đi vắng cả ngày, ồn ào trong khoảng chiều tối tắm giặt, rồi có khi buổi tối lại đi chơi, đi hò hẹn, hoặc làm gì đó bên ngoài. Có khi, tôi thấy họ làm huyên náo cả tầng hầm gửi xe máy.
Căn tầng trên nữa đóng cửa im ỉm…
Căn trên nữa của một bà mẹ tứ tuần và một anh con trai, nhưng anh con trai đang du học ở Nhật. Cả năm mới về 1 – 2 lần… Phía bên trái là một căn hộ, bên trong chỉ là phần xây thô và chưa có ai từng dọn đến.
Cạnh đó, phía bên phải là một đôi vợ chồng trẻ mới cưới. Nhưng căn hộ này chỉ có 1 ban công, và ban công cũng như cửa sổ đều không mở sang hướng nhà tôi… Nó cách khá xa theo phương ngang. Tương tự vậy là một gia đình nhỏ có bố mẹ trẻ, hai cậu bé con cùng một chị giúp việc, cũng là hướng cửa ra phía đường lớn. Theo tính toán của tôi, chiếc xi líp không thể đi ra từ hướng này rồi bay một đường bay xiên đến gần 180 độ để có mặt ở ban công nhà tôi.
Và nhiều căn hộ khác đã bị loại tôi khỏi mục tiêu!
Tôi tập trung sự chú ý vào căn hộ đóng cửa. Căn hộ có khóa, nhưng không khóa kiểu im ỉm đóng lâu ngày. Cửa thiết kế chắc chắn, an toàn, chứng tỏ chủ nhân là người cẩn trọng. Từ ổ khóa nhỏ bên ngoài, đến nghe ngóng phía bên trong, tôi vẫn thấy toát ra dấu hiệu của sinh hoạt hàng ngày. Đôi khi lọt ra một vài âm thanh, như là tiếng nhạc dìu dịu. Tôi nghĩ, trong căn hộ đó có ít nhất một phụ nữ trẻ đang sống.
Buổi chiều hôm sau, tôi quyết định hành động.
Tôi vo tròn cái xì líp đỏ, đút vào túi quần, thản nhiên như đi chơi, tôi tiếp tục đi lối cầu thang bộ để lên tầng 12.
...nguồn hay88.com...  
Tôi đến trước cửa căn phòng, lẳng lặng treo chiếc xi líp vào tay nắm cửa, rồi lẳng lặng đi xuống lầu.
Không ai biết việc tôi vừa làm cho đến khi cánh cửa ra cầu thang khép lại.
Tôi về nhà, hối hận vì sự cẩu thả. Lẽ ra, tôi nên đóng gói chiếc xi-lip, hoặc cho vào túi, đặt ngay trước cửa, hoặc gửi cho họ đến địa chỉ căn hộ qua đường bưu điện. Đấy là lựa chọn lịch thiệp nhất.
Nhưng rồi tôi lại thấy không ổn. Nếu chủ nhân đang sinh sống cùng người yêu, hoặc chồng. Anh ta sẽ nghĩ sao nếu vợ / người tình của mình nhận được bưu phẩm là một chiếc xì líp cũ của chính cô ấy. Tôi đã hình dung ra một cuộc ghen tuông, cãi vã, thậm chí là đánh lộn có thể xảy ra.
Nhưng thôi, dù sao tôi cũng đã làm xong nhiệm vụ. Và tôi tạm quên đi cái xi líp đỏ trong 2 ngày.
Nhưng đến ngày thứ ba, lúc mở cửa ra hành lang, nhìn thấy chậu hoa trạng nguyên, tôi lại nhớ đến nó.
Có thể chủ nhân của nó đã mở cửa, đã thấy, và đã mang lại nó vào phòng.
Nhưng lòng tôi lại dấy lên một hồ nghi…
Tôi cần phải chắc chắn việc này.
Và thế là trước bữa tối, tôi lại lẳng lặng leo 3 tầng lầu, rẽ sang phải, hướng căn phòng có đánh số A12-4.
Tôi ngạc nhiên hay không ngạc nhiên, khi chiếc xi líp vẫn còn đó. Cửa vẫn đóng. Cũng không ai phát hiện ra nó và mang nó đi.
Tôi nhìn quanh, sợ ai đó phát hiện tôi đang ngập ngừng trước cửa phòng, với một chiếc xì – líp đỏ trước mặt.
Những nhà bên cạnh, đèn sáng phía trong còn hắt ra khe cửa, tôi nghe rõ tiếng nhạc phát ra từ ti vi. Tiếng thuyết minh của một kênh truyền hình, phát phim hoạt họa. Tiếng trẻ con cười ré lên sau mỗi tiếng nhạc.
Tôi gỡ chiếc xi líp khỏi tay nắm cửa, vo tròn vào trong tay, rồi thản nhiên đút vào túi quần, đi xuống nhà.
Lúc đi qua cửa thang máy, quen tay, tôi đã dừng lại, bấm số tầng lầu nhà tôi. Nhưng rồi tôi quyết định đi thang bộ. Lúc rảo nhanh ra cầu thang, tôi còn kịp thấy cửa thang máy đã mở ra, và nghe tiếng kính cong chào, rồi tiếng khép vội vàng của cửa tự động.
Buổi tối đã trùm dài lên hành lang chung cư, dẫn ra hành lang thang bộ. Tôi gần như cảm nhận rõ hơi thở của mình, và hình dung đôi mắt của chính mình sáng lên trong bóng tối. Cầu thang yên tĩnh đến nỗi tôi nghe rõ cả từng bước chân của tôi nện xuống từng bậc âm thầm, tạo thành những tiếng vọng khẽ khàng.
Ngoài ban công, thành phố rực rỡ đăng đèn. Những cao ốc xung quanh xếp dày như những hộp diêm, lấp lánh sáng trong từng ô cửa vuông vức. Những dãy phố lớn nhỏ đầy cây, đầy biển hiệu, đầy xe cộ qua lại. Con đường như trôi chảy bất biến dưới những vòm đèn cao áp. Những chiếc xe lầm lũi đi trong đêm, vọng những tiếng rì rầm lên khoảng không gian chỗ tôi ngồi…
Tôi lấy chiếc xì líp ra khỏi túi quần. Rồi lại đặt nó nhẹ nhàng lên ghế sô pha. Mỗi lần tôi đi qua, nó vẫn sáng lên rực rỡ như một dấu hỏi.
Sớm hôm sau, tôi lại mang nó ra ban công. Tôi nghĩ rất có thể có ai đó ngó xuống, nhìn thấy nó ở đó. Nếu là của họ, hẳn sẽ nghĩ ra một cách nào đó để lấy lại.
Tôi để nó ra chỗ sáng nhất, và dễ nhìn nhất.
Và nó vẫn ở đó khi buổi chiều, tôi về nhà…
Hôm sau, tôi quyết định đẩy nó ra xa ban công hơn.
Tôi lấy một cái que dài, khéo léo buộc cái xi líp lên đầu, rồi cắm nó vào chậu hoa cheo, hướng ra hẳn ngoài khoảng không, kiểu như người ta treo cờ khi có dịp lễ lạt nào đó. Thích thú như một đứa trẻ khám phá ra trò chơi của chính mình.
Tôi thoáng buồn cười khi thấy nó bay phất phơ. Giống chiếc cờ của một bù nhìn rơm người ta đặt ngoài ruộng lúa để đuổi chim mà tôi đã thấy ở quê nhà. Hẳn là làm như vậy, chủ nhân của nó sẽ dễ nhận ra nó hơn, khi một lúc nào đó tình cờ / cố tình ngó xuống.
Và nó vẫn ở đấy mỗi chiều tôi về.
Không một cơn gió nào khác đã đến mang nó đi.
Mỗi buổi tối, tôi cất nó vào nhà, để tránh sương, rồi sớm hôm sau lại mang cái “cờ” đó ra, cắm vào chỗ cũ.
Và tất cả dường như đã không chú ý đến một “vật thể lạ” trước ban công nhà tôi. Và hẳn nhiên ko ai quan tâm đến đời sống của tôi, trong căn hộ chung cư này… Cũng như tôi trước đây, đã chẳng bao giờ quan tâm đến những căn hộ khác, và cả những người láng giềng chung cư. Tôi chưa thấy họ, cũng như họ chưa từng thấy tôi…
Có bao nhiêu người đang sinh sống, di chuyển trong thành phố. Tôi mơ hồ nghĩ đến sự tồn tại, sự biến mất của một con người, rồi tưởng tượng ra sự vắng mặt của chính tôi, sự ra đi của những người xung quanh khỏi thế giới này.
Sự biến mất, với một người nào đó, đôi khi, nó cũng như một chiếc xi líp màu đỏ…
***
ôi bỏ chiếc xì lip vào trong túi nilon nhỏ rồi nhét vào cặp. Tôi định buổi sáng trước khi đi làm, sẽ mang xuống đưa cho người bảo vệ dưới cổng, nhờ trả lại cho chủ nhân của nó.
Chung cư thuê dịch vụ bảo vệ từ một công ty bên ngoài, những người bảo vệ thì dù thay đổi thường xuyên theo ca, nhưng nói chung khá lịch sự và ôn tồn. Ai cũng cười nhẹ khi tôi xuất hiện ở bậc thềm chung cư, mỗi sáng bước đi, mỗi chiều về nhà. Đôi tôi thấy họ giúp đỡ một vài người xách đồ, mở thang máy khi quên thẻ từ. Giao tiếp giữa tôi với họ chỉ là như thế.
Nhưng khác với mọi ngày, người bảo vệ hôm nay là một cô gái. Sự ngại ngần tiếp tục làm tôi do dự. Không lẽ tôi lại diễn giải sự việc về một chiếc xi líp với một cô gái. Và tôi nhận ra cho dù là với một anh chàng bảo vệ nào đó đi nữa, thì tôi cũng ko biết phải bắt đầu thế nào. Họ sẽ nghĩ gì khi tôi nói rằng đây là chiếc xì líp tôi đã giữ, và nhờ anh ta / cô ta dán thông báo lên bảng tin cho tất cả những người phụ nữ trong chung cư, hãy đến gặp tôi để nhận lại chiếc xi líp màu đỏ. Nghĩ đến đó, tôi tự dưng đỏ mặt. Ôi, điều ấy quả thật điên rồ!
Chiếc xì líp nằm đó, trên ghế sô – pha của tôi. Mỗi ngày, tôi vẫn như trò chuyện – những câu chuyện vô thanh – với nó. Đã một tuần trôi qua, tôi vẫn chưa biết phải làm gì …
Sài Gòn tháng 05/2011 
no image

Rượu vào là chửi bạn gái mất trinh?

Em không còn trong trắng khi đến với anh và mỗi lần say anh đều mang điều đó ra chửi bới. Em nên làm gì để thoát khỏi sự đau khổ này? Chị Thanh Bình thân mến!

Hiện giờ em đang rất đau khổ về chuyện tình cảm. Em rất mong chị cho em một lời khuyên.
Em năm nay 21 tuổi. Ngày còn đi học phổ thông em có quen bạn trai và người đó là mối tình đầu của em. Cũng vì em luôn tin tưởng tương lai màu hồng và hai đứa đến với nhau nên em đã trao cho anh ấy cái quý giá nhất của đời con gái. Tình yêu tuổi 18 của em cũng kết thúc khi em đi học đại học năm đầu.
Giờ đây em đã quen người mới được gần một năm. Em cũng đã kể hết sự thật về quá khứ cho anh ấy biết. Nhiều lúc anh ấy hỏi rất kĩ càng từng chi tiết nhỏ nhưng vì em không phải là người có trí nhớ tốt lắm vả lại mọi chuyện cũng đã qua khá lâu nên em không nhớ chính xác được tất cả. Vì thế anh ấy dường như ít tin những gì em đã nói.
Em yêu thương anh hết mình. Ở bên anh em thấy rất an toàn và hạnh phúc. Anh cũng đã nói bỏ qua quá khứ của em. Hai đứa xác định gắn bó lâu dài với nhau. Nhưng em đang rất lo lắng. Mặc dù anh ấy đã khẳng định bỏ qua cho em chuyện em không còn trinh tiết nhưng mỗi lần đi đám cưới hoặc đi nhậu với bạn bè về anh ấy đều trách móc em về chuyện đó. Anh còn lo sợ chuyện khi em làm vợ anh, em sẽ quay về với người cũ.
Những lúc như vậy em đau khổ lắm. Sau khi anh ấy tỉnh rượu em nói chuyện nghiêm túc thì anh ấy lại nói anh xin lỗi vì anh say nên anh mới vậy. Tuy nhiên, thực tế có nhiều khi anh ấy không uống rượu nhưng vẫn dằn vặt em về chuyện ấy! Chúng em đã có nhiều lần nói chuyện nghiêm túc về vấn đề này nhưng không có kết quả.


Ngay cả khi không say rượu anh ấy cũng trách cứ em chuyện không còn trong trắng (Ảnh minh họa)
Ngay cả khi không say rượu anh ấy cũng trách cứ em chuyện không còn trong trắng (Ảnh minh họa)
Em rất yêu và muốn được cùng anh ấy đi đến cuối con đường nhưng em sợ rằng anh ấy không đủ bao dung để chấp nhận sai lầm trong quá khứ của em. Em rất mong chị cho em lời khuyên để em có thể thoát khỏi hoàn cảnh này. Em cảm ơn chị rất nhiều! (Em trai)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng giờ đây em đang vô cùng đau khổ khi phải đối diện với sự trì trích, dằn vặt của người yêu về việc em không còn trong trắng.
Đúng là trong cuộc đời nếu có thể lường trước được điều gì sẽ xảy ra thì chúng ta sẽ không bao giờ phạm phải những sai lầm trong quá khứ để ngày hôm nay phải trải qua sự đau khổ đến như vậy. Chắc chắn giờ đây, hơn ai hết em đã nhận ra được sai lầm của mình trong việc vội vã trao đi tất cả trong khi tuổi đời, tình yêu và sự gắn bó còn chưa đủ trưởng thành. Những gì em đang phải đối diện hôm nay là sự trả giá cho hành động nông nổi của mình.
Thực tế có rất nhiều cô gái phạm sai lầm giống như em nhưng biết sửa sai và gặp được người đàn ông bao dung, độ lượng đã tìm thấy được bến bờ hạnh phúc. Nhưng có lẽ với em, niềm hạnh phúc ấy chưa được nở hoa.

Nếu anh ấy không đủ sự bao dung, chia tay là cách giải thoát tốt nhất (Ảnh minh họa)
Nếu anh ấy không đủ sự bao dung, chia tay là cách giải thoát tốt nhất (Ảnh minh họa)
Điều em cần làm bây giờ là nói chuyện thẳng thắn với anh ấy thêm một lần nữa. Hãy bày tỏ hết quan điểm của em với anh ấy và yêu cầu một sự thay đổi nếu như anh ấy yêu và muốn cùng em xây dựng gia đình. Hãy nói với anh ấy rằng, sự dằn vặt của anh ấy không chỉ khiến em bị dày vò mà bản thân anh ấy cũng sẽ đau khổ. Thay vì thế, nếu đã yêu nhau nên bỏ qua để cuộc sống nhẹ nhàng, thanh thản và cùng nhau xây dựng hạnh phúc trong tương lai cho hai người.
Em cũng cần phải kiên quyết nói với anh ấy rằng, nếu như anh ấy không thể bao dung, không thể chấp nhận em, luôn mang sai lầm đó ra để trì triết thì hai người nên chia tay. Đó là sự giải thoát tốt nhất để cả hai không bị dằn vặt. Sau buổi nói chuyện ấy, em hãy cố gắng thể hiện tình cảm và tạo dựng niềm tin cho anh ấy để xóa nhòa đi nỗi lo sợ em còn vấn vương tình cũ trong anh ấy. Nhưng nếu anh ấy thêm một lần nhắc tới chuyện đó bằng sự tức tối, hằn học và trách cứ em, em nên rời xa anh ấy.
Việc cho nhau một khoảng thời gian là cần thiết để anh ấy nhìn nhận lại mọi thứ, xác định xem điều gì là cần thiết với mình. Chị tin rằng, nếu như anh ấy yêu em thật lòng, sự xa cách tạm thời đó là cơ hội tuyệt vời để anh ấy nhận ra anh ấy cần em như thế nào để sẵn sàng bỏ qua tất cả mọi chuyện và cùng em xây đắp hạnh phúc gia đình. Nhưng nếu việc xa nhau vẫn không khiến anh ấy xóa nhòa đi cảm giác với em, cách tốt nhất là em nên tìm cho mình một người đàn ông khác đủ bao dung hơn.
Nếu em cứ bám riết lấy anh ấy, bằng mọi giá giữ anh ấy bên mình, cam chịu những lời trách móc, đay nghiến về quá khứ em sẽ chỉ tự đưa mình vào một bi kịch mới mà thôi. Trong bi kịch đó, cả anh ấy cũng là nạn nhân. Bởi thế, nếu anh ấy không đủ khoan dung để chấp nhận, hãy cho anh ấy cơ hội tìm một người con gái khác không khiến anh ấy phải trăn trở về điều đó và cũng là tự cho mình tìm lấy một hạnh phúc khác đích thực hơn.
Chúc em mạnh mẽ và sống hạnh phúc!
Tại sao phim cấp 3 lại hấp dẫn hơn phim sex ?

Tại sao phim cấp 3 lại hấp dẫn hơn phim sex ?

Trước khi trả lời câu hỏi tại sao thì ta có thể nói đôi chút về dạng phim cấp 3 và phim sex  để ta có thể dễ dàng trả lời hơn . Và dĩ nhiên là có ai đã phân biệt được thế nào là phim cấp 3 và thế nào là phim sex chưa? Hay cứ thế là cứ thế Search Google : Phim Sex ? Dĩ nhiên, phim sex thì cũng có những phiên bản HD, bản đẹp, tạo cảm giác nhiều hơn là phải chờ đợi cả 1 dãy dằng đặc các nội dung chi tiết nếu như bạn không phải là 1 người thích chờ, thích hồi hộp xem từng khoảnh khắc và từng tình tiết của phim. Và nói như vậy thì bạn hoàn toàn có thể phim cấp 3 là gì rồi phải không ?

Tại sao phim cấp 3 lại hấp dẫn hơn phim sex ?
Ảnh minh họa

Những bộ phim cấp 3 thường luôn có 1 nội dung cho phim, có đầu tư về sản xuất, được chăm chút nhiều về hình ảnh, lối diễn xuất, các diễn viên trong phim và 1 điều không kém quan trọng là những hình ảnh gợi cảm nóng bỏng, hay còn gọi là những cảnh NÓNG được thể hiện 1 góc nội dung rõ rang hơn với những tình tiết được kéo dài xuyên suốt từ đầu đến cuối phim. Dĩ nhiên là coi 1 bộ phim cấp 3 thì có lẽ là sẽ thích hơn bởi từng ấy lý do nêu ra thôi cũng có thể khiến bạn đầu tư thêm thời gian và những “cảm xúc” của mình  vào những nội dung cụ thể hơn là Click vào 1 đoạn phim SEX ngắn – dài – vừa, được kèm theo chút ít nội dung và bạn có để ý rằng Phim SEX thường lặp đi lặp lại những hoạt cảnh tương tư, có chăng là bạn sẽ thấy diễn viên khác hơn, ngoại cảnh khác hơn…..còn lại tất cả ư? Không khác gì mấy. Còn phim cấp 3 ư? Có thể nghe qua 1 bộ phim dài với rất nhiều tình huống và chi tiết khác nhau, những cảnh nóng bỏng, cảm xúc ham muốn tình dục cũng không được luôn theo từng giây từng phút nhưng dù là thế thì bạn có tò mò đoạn sau sẽ thế nào không? Hoặc có xuất hiện thêm diễn viên nào khác và có thể thêm 1 viễn cảnh nóng bỏng nào nữa không ? Từ A-Z thì bạn đoán được rồi nhưng còn ngược lại hoặc tráo đôi chút chẳng hạn như A-H và Z-B thì sao nhỉ? Có thể lắm chứ?

Để có thể coi 1 đoạn phim SEX mà bạn ưa thích và cảm thấy hứng thú thì cũng không quá khó vì bây giờ đó là những điều rất dễ dàng NHƯNG để tìm được 1 bộ phim cấp 3 hoàn chỉnh để tạo cho bạn cảm giác tò mò về tập tiếp theo, từng tình tiết trong phim khiến bạn “thổn thức” thì không hẳn là dễ. Nếu bạn có nhiều thời gian chán và rãnh rỗi hoặc đang tìm cho mình chút cảm xúc tình dục thì dĩ nhiên tại sạo bạn không để phim Sex sang 1 bên và hướng thử mình vào những bộ phim cấp 3, dĩ nhiên là sẽ không thiếu cho bạn những cảnh nóng bỏng và hấp dẫn để mang lại cảm giác thích thú cho bạn
no image

Thú show ảnh "tự sướng" bệnh hoạn của nữ sinh

Dường như chuyện ăn mặc sexy ngoài đường với những trang phục “mặc mà như không” vẫn chưa ăn thua với nhiều cô gái trẻ. Nhiều nữ sinh còn tung những khung hình khoe thân trong trang phục "khỏa thân vì môi trường", không ngoài mục đích đánh bóng tên tuổi của mình trong cộng đồng mạng. 

Trên thực tế, muốn tìm những hình ảnh nóng bỏng của các cô gái ở độ tuổi teen ở trên mạng không mấy khó khăn. Chỉ cần đánh vài dòng từ khóa đơn giản trên công cụ tìm kiếm Google, ngay lập tức sẽ có hàng trăm nghìn kết quả chạy ra với đủ kiểu hình ảnh nóng bỏng, gợi cảm, thượng vàng hạ cám.

nu-sinh-khoa-than-giaoduc.net.vn_copy
Từ những hình ảnh các cô gái trẻ mặc hở hang khoe vòng một, tiếp đến là bikini và rồi đầy rẫy những khung hình… nude 100% để  tự“khoe”.


Từ những hình ảnh các cô gái trẻ mặc hở hang khoe vòng một, tiếp đến là bikini và rồi đầy rẫy những khung hình… nude 100% để “khoe hàng”. Đa phần những bức ảnh được tung lên mạng của các cô gái trẻ kể cả có tên lẫn “vô danh” này đều được chụp lại bằng điện thoại hoặc máy ảnh du lịch cá nhân. Nơi chụp cũng đủ mọi kiểu trên trời dưới đất, thậm chí ở trong cả phòng tắm, nhà vệ sinh với các tư thế chụp lả lơi khiêu gợi.

Xem những hình ảnh đó, người xem liên tục đi từ sửng sốt đến rùng mình khi đập vào mắt là hình ảnh "tự sướng" đầy kinh nghiệm của các cô gái đang ở độ tuổi mới lớn. Những khuôn mặt nữ sinh non choẹt đang cố uốn éo, thể hiện những cảm xúc “người lớn”. Không chỉ thế, người xem thường được “khuyến mãi” khi xem ảnh bằng các dòng chú thích dưới ảnh đầy khiêu khích đại để như: “Em N… hàng tuyệt đẹp, xăm hình chỗ kín, show hàng tập thể, “hàng khủng”, “trai tứ chiếng, gái giang hồ tắm tập thể”, “girl còn trinh thích rinh trai đẹp” v.v…”.
tu-suong-giaoduc.net%20%2844%29

Thậm chí, để tăng độ xác thực của bức ảnh với người xem, gương mặt của các cô gái trẻ này còn được để nguyên không cần xóa mờ với đủ kiểu biểu cảm trên khuôn mặt và hình thể. 

Choáng váng hơn, nhiều trường hợp chính “nhân vật chính” trong ảnh lại tỏ ra rất hả hê khi thấy lượng khách ồ ạt nhảy vào xem rồi “bình loạn” với nhiều lời bình hết sức khiếm nhã, thô tục. 

Tiêu chí được các cô gái trẻ này đưa ra khi tung lên những bức hình gợi cảm hết sức đơn giản. Đôi khi chỉ vì muốn được “nổi tiếng” trên thế giới ảo để khỏa lấp đi một cuộc sống thực tế bên ngoài hoàn toàn khác biệt.

tu-suong-giaoduc.net%20%287%29_copy
Không chỉ hở mà là nude 100%
  

Rõ ràng chủ nhân của các bức hình nóng đã chủ động mở toang cánh cửa trên blog cá nhân của mình để cho các thành viên bạn bè có thể phát tán đến các diễn đàn khác hết sức dễ dàng chỉ bằng vài cái click chuột.

tu-suong-giaoduc.net%20%2810%29


“Chơi” bất chấp hậu quả

Ảnh càng hở hang, lượng người xem càng nhiều. Thực tế này đã hút rất nhiều các cô gái trẻ đang ở độ tuổi mới lớn thích sự nổi tiếng ảo tự tìm mọi cách để có được những khung hình “hoành tráng” nhất để “bằng bạn bằng bè”.
tu-suong-giaoduc.net%20%2817%29

Ở các diễn đàn tuổi mới lớn hay mạng xã hội lớn đều có một chuyên mục rất dễ nhận thấy với nhiều cái tên khác nhau. Số lượng người xem bao giờ cũng rất cao: “Girl xinh”, “Girl VIP”, “Ảnh lộ hàng”, “Nữ sinh lộ hàng”…
tu-suong-giaoduc.net%20%2826%29

Đọc những dòng bình luận trên các diễn đàn dành cho tuổi mới lớn này có thể nhận thấy một điều hết sức dễ dàng: các nữ sinh trưng ảnh lên đơn giản chỉ với các mục đích…muốn làm người nổi tiếng trên mạng. Hoặc đơn giản chỉ là câu lượng người ghé qua blog cá nhân.
tu-suong-giaoduc.net%20%2811%29_copy
tu-suong-giaoduc.net%20%288%29

Họ khao khát được mọi người quan tâm, ca tụng. Nhưng thay vì đầu tư vào việc học, các cô gái này lại chạy theo những hành động khác người đến mức… bệnh hoạn.
tu-suong-giaoduc.net%20%285%29_copy_copy
tu-suong-giaoduc.net%20%2827%29

Một nhà tâm lý đã lắc đầu ngao ngán khi nói về hiện tượng xã hội này: một biểu hiện kỳ dị của lối sống bất thường nhưng đang ngày một trở nên tầm thường. Họ nghĩ làm vậy sẽ nhanh nổi tiếng hơn hoặc đơn giản, ca sĩ A, diễn viên B càng khoe thân càng nối tiếng. Thậm chí, có cô hôm trước bị bắt quả tang hoạt động mại dâm, dăm bữa sau đã tươi cười hớn hở đi sự kiện, dạo bước dưới ánh đèn lung linh. "Nhiều bậc phụ huynh gọi đến tôi mong để giãi bày và hỏi tôi rằng, tại sao? Tôi thú thật là tôi cứng họng. Lý do thì nói mãi rồi, nhưng cái bất thường kia ngày nào cũng diễn ra, bảo sao không... khoe thân", nhà tâm lý nói.
tu-suong-giaoduc.net%20%289%29
tu-suong-giaoduc.net%20%2828%29

Có thể nhận thấy điều này rất dễ dàng khi quá nhiều các cô ca sĩ, người mẫu, diễn viên ở Việt Nam ngày càng chạy theo xu hướng thời trang khoe cơ thể. Thật đáng tiếc, họ đang là những ngôi sao, hình tượng góp phần không nhỏ... định hướng thẩm mỹ cho cả một thế hệ.


Giới trẻ thích làm những việc "giật cục"

Là một chuyên gia xã hội học lâu năm, trước vấn đề "khoe hàng" đang nở rộ của một bộ phận giới trẻ, PGS.TS Trịnh Hòa Bình GĐTT Dư luận xã hội (Viện Xã Hội Học) cảm thấy lo ngại:

Hiện tượng “khoe hàng” trên mạng của một bộ phận thanh thiếu niên gần đây cho thấy giới trẻ đang có những hành vi lệch chuẩn. Trong bối cảnh của đời sống xã hội đang chuyển đổi, giới trẻ thích làm những việc “giật cục”, nổi trội khiến cho thiên hạ phải biết về mình. Nhiều trường hợp các em không chỉ khoe thân mà còn để nguyên cả mặt. Họ cảm thấy như vậy là được nổi tiếng và thể hiện được cái tôi dị biệt, cái tôi thách thức.

Dùng cái tiểu văn hóa chống lại văn hóa chung của cộng đồng. Họ đơn giản thích thể hiện sự độc lập, làm chủ được cuộc sống này. Thậm chí họ cho rằng đó mới là người… sành điệu.

Không ít người không “ngán” xưng cả tên tuổi miễn để mọi người biết đến mình là được. Đó là một kiểu lệch lạc xã hội không dễ làm tiêu vong một sớm một chiều. Đặc biệt, trong giai đoạn hiện nay khi cá nhân được coi trọng hơn thì khó tránh trường hợp một bộ phận dị biệt này sẵn sàng thách thức cả cộng đồng.

Xét đến cùng, việc nổi danh, có tiếng tăm thách thức công luận để giải quyết được cái gì? Liệu có đóng góp thực sự cho đời sống hay không và cuộc sống của mình có giá trị đến đâu, đó là câu chuyện định hướng giá trị của lớp trẻ khi suy nghĩ về sự nổi tiếng để thiên hạ biết đến danh tiếng của mình.

Cũng cần phải nói rằng, giới trẻ hiện nay còn đang bắt chước những hành vi quái đản của những ngôi sao giải trí để nổi tiếng ở thế giới ảo thay vì rèn luyện và phấn đấu trong một thời gian rất dài.

Thông thường làm những việc tốt để thiên hạ biết thì khó nhưng làm những việc khác người, lệch chuẩn thì rất dễ được biết đến nên giới trẻ thường chọn cách thứ hai để “đi tắt”.

Nếu xét ở góc độ là những người làm cha làm mẹ, có lẽ chẳng ai tự hào về việc “khoe hàng” của con gái mình. Mỗi bậc cha mẹ có một cách ứng xử riêng. Có bậc cha mẹ thì gằn hắt đánh đập hoặc từ mặt con, có người lại van nài con cái và có những bậc cha mẹ kiên quyết ở mức độ có lý có tình hơn.

Thực ra, chúng ta cần phải thấy rằng không phải do mâu thuẫn giữa các thế hệ mà xảy ra xung đột. Thực tế là do cách nhìn lệch chuẩn của một bộ phận giới trẻ. Do đó các bậc cha mẹ phải kiên trì giáo dục, tìm cách giúp con cái mình lấy lại sự cân bằng, hài hòa và trong sáng. Đặc biệt, cái đẹp là sự giản dị hay nổi tiếng là nhờ những việc làm nghĩa hiệp chứ không phải những việc làm lệch chuẩn như vậy.

no image

Làn sóng quý bà thích du lịch sex đang lan sang Châu Á

Tin hot – Không chỉ có phụ nữ phương Tây mới có mốt đi du lịch tình dục. Các quý cô từ Nhật Bản, Hàn Quốc, Hồng Kông, Singapore… đã bắt đầu gia nhập làn sóng này.

Những cửa hiệu mátxa mà nhân viên phục vụ là nam ở thủ đô Bangkok vốn tưởng lầm là dành cho những người đàn ông đồng tính, nhưng hoá ra lại là chốn thư giãn cho các quý bà.
Phó Giáo sư Nither Tinnakul của Khoa xã hội học Đại học Chulalongkorn danh tiếng đã dành thời gian nghiên cứu hiện tượng mại dâm nam núp dưới khái niệm mỹ miều là “v hoá hộ tống” (escort culture). Đội quân mại dâm nam ở Thái Lan đã lên đến khoảng 30 nghìn người, bằng một phần ba so với số lượng “đồng nghiệp” nữ.

PGS Tinnakul cho hay loại hình dịch vụ này đã và đang “nhập khẩu” hàng trăm thanh niên da đen khoẻ mạnh, lực lưỡng (tiếng Thái là forung) từ Jamaica và Châu Phi để thoả mãn nhu cầu ngày một gia tg đối với dịch vụ này của phụ nữ thuộc tầng lớp trên ở Thái Lan.
Theo ông, phụ nữ Thái sẵn sàng trả 10 nghìn bath/đêm (tương đương 280USD) để hưởng sự chiều chuộng của những chàng trai hoang dại, “có da có thịt” hơn so với đàn ông Thái.
Thị trường mại dâm nam ở Thái Lan bao gồm cả người Thái lẫn người nước ngoài. Đàn ông da đen “được giá” hơn và khách hàng của họ thường là những quý bà thượng lưu. Gần đây đã xuất hiện cả đàn ông da trắng đến từ Châu Âu.
Dân gian bắt đầu chuyển cách gọi những người làm nghề này từ “escort” sang “gigolo” (trai bao). Đàn ông mại dâm không chỉ phục vụ phụ nữ Thái, mà còn cả phụ nữ phương Tây và nữ du khách từ Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, Hồng Kông, Singapore…
Trào lưu này bắt đầu từ phu nhân của các doanh nhân Nhật làm việc tại Thái Lan. Họ tìm đến với các chàng trai Thái trong khi chồng họ bận việc. Quay trở lại Nhật, họ kể cho bạn bè nghe về những thú vui ở Bangkok rồi lập ra các nhóm đi du lịch Thái Lan để mua sắm và tận hưởng. Họ thường tụ tập tại các quán bar ở Ngõ Chạng vạng (Soy Twilight), nơi vốn dành cho dân đồng tính.
Các quý bà Nhật mua nước uống cho vũ công mà họ yêu thích, được họ ôm ấp, vuốt ve. Họ trò chuyện bằng tiếng Anh và tiếng Nhật. Sau đó quý bà có thể mời vũ công về khách sạn. Các vũ công thường phải trả khoản tiền phạt 500 baht để được phép đi ra ngoài với khách.

Phụ nữ Nhật thường đi du lịch chung và thuê hai người một phòng. Ban ngày người này đi mua sắm, thì người kia rảnh rang gọi “dịch vụ hộ tống” đến phục vụ tận phòng.
“Dịch vụ lan truyền phần lớn là thông qua bạn bè” – PGS Tinnakul nói. “Họ có mạng xã hội riêng trên Internet, cũng như những website chuyên cung cấp “dịch vụ hộ tống. Rồi họ có những quán bar và địa điểm dành riêng. Rất khó để thâm nhập vào giới này, vì họ xây dựng quan hệ bằng lòng tin”. Và cứ thế dịch vụ liên tục phát triển.
So với thời điểm ông Tinnakul bắt đầu nghiên cứu vấn đề này từ vài năm trước, thì đến nay “hầu như không có gì thay đổi, cân bằng giữa cung và cầu vẫn như cũ”. Với nguồn cung dồi dào hơn do khủng hoảng kinh tế, thì giá cả trở nên rẻ hơn vì du khách cũng vãn hơn.”Nhiều phụ nữ muốn trả đũa thói trg hoa của chồng. Thế là họ quyết định “ông chả, bà nem”. Họ cần làm một điều gì đó để khẳng định sự tự do của mình” – ông Tinnakul nói.
Đó là chưa kể đến làn sóng khiêu vũ tại đất nước này. Đa phần vũ công đều là những chàng trai trẻ đẹp quấn quýt bên các bà lớn tuổi vào ngày nghỉ cuối tuần. Đương nhiên các quý bà này đều thuộc loại giàu có, và muốn nhiều hơn chứ không chỉ khiêu vũ đơn thuần.
Tinnakul biết rõ ông đã đụng chạm vào một vấn đề nhạy cảm, chỉ ra điều cấm kỵ trong xã hội Thái: “Đây là thực tế xã hội, hãy đọc những tờ báo xuất bản bằng tiếng Anh bạn sẽ thấy rất nhiều quảng cáo về công việc này”. Ông Tinnakul đã có lần phát biểu trên kênh ABC của Australia rằng “vấn đề này không được nói đến, đơn giản là vì người ta nghĩ rằng nó không tồn tại trong xã hội Thái, hoặc nghĩ rằng sẽ không hay khi nói về nó”.
Bị viêm "bé nhỏ" khi quan hệ với bạn trai

Bị viêm "bé nhỏ" khi quan hệ với bạn trai

Bị viêm "bé nhỏ" khi quan hệ với bạn trai

Sau khi em và bạn trai quan hệ bằng tay, vùng kín của em bị đau, ngứa, rát và rất khó chịu. Liệu em có bị làm sao không?

Xin chào chuyên mục Tư vấn chuyện phòng the!

Em có một câu hỏi khá tế nhị, rất mong chuyên mục giải đáp cho em!

Năm nay em 25 tuổi. Gần đây, em có quan hệ với bạn trai nhưng chúng em mới chỉ có quan hệ bên ngoài chứ chưa đưa "cậu bé" vào trong "cô bé". Anh ấy dùng tay tiếp xúc với "cô bé" của em. Sau hôm đó, em cảm thấy vùng kín của mình đau, khó chịu.

Thời gian gần đây em càng cảm nhận thấy rất khó chịu và bứt dứt, đứng ngồi không yêu. em cảm thấy vùng kín của mình bí bách hơn cùng với đau nhiều và có phần khô rát. Em còn thấy vùng kín của mình rất ngứa. Em sợ mình bị viêm nhiễm hay gặp phải bệnh gì đó. Mong chuyên mục giải đáp giúp em. Em xin chân thành cảm ơn! (Em gái)

Trả lời:

Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những thắc mắc của mình về cho chuyên mục. Vấn đề của em, chuyên mục xin được trả lời như sau:

Bị viêm "bé nhỏ" khi quan hệ với bạn trai
Phải vệ sinh tay sạch sẽ trước khi quan hệ tình dục bằng tay để tránh viêm nhiễm (Ảnh minh họa)

Những triệu chứng mà em gặp phải rất có thể là do em bị viêm nhiễm vùng kín. Nguyên nhân ở trường hợp của em có thể là do quan hệ tình dục bằng tay không vệ sinh nên.

Bàn tay là nơi tập trung nhiều vi khuẩn, vi trung nhất. Vì vậy nếu trước khi quan hệ, bạn trai em không vệ sinh bàn tay sạch sẽ mà trực tiếp để bàn tay tiếp xúc với "cô bé" nó sẽ là "người dẫn đường" cho hàng loạt những vi khuẩn xâm nhập vào trong "cô bé". Tình trạng viêm nhiễm kéo dài không chỉ gây khó chịu mà còn có thể dẫn tới vô sinh nếu không chữa trị tận gốc.

Do em không miêu tả kĩ những biểu hiện của "cô bé" nên rất khó xác định mức độ nặng nhẹ của việc viêm nhiễm. Vì vậy, để khắc phục tình trạng này, trước hết em nên vệ sinh sạch sẽ vùng kín hàng ngày bằng nước muối pha loãng, thay quần lót thường xuyên, tránh để vùng kín trong tình trạng ẩm ướt. Đồng thời em và bạn trai nên tạm dừng hoạt động quan hệ tình dục cho tới khi hết viêm nhiễm.

Nếu một thời gian triệu chứng không có dấu hiệu suy giảm tốt nhất em nên đến bác sĩ để khám và có hướng điều trị dứt điểm.

Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Say rượu, chồng tôi cướp "cái ngàn vàng" của cô hàng xóm

Say rượu, chồng tôi cướp "cái ngàn vàng" của cô hàng xóm

Say rượu, chồng tôi cướp "cái ngàn vàng" của cô hàng xóm

Tôi vừa thất thểu từ quê ra đã phải nghe chuyện động trời. Vì say bí tỉ, chồng tôi nhầm cô hàng xóm là vợ mình, chiếm đoạt người ta trong đêm.

“Đàn ông xoàng xĩnh chỉ đam mê tửu – sắc”, ngay từ thời thiếu nữ, tôi đã đóng đinh suy nghĩ ấy trong đầu. Vì thế, đứa con gái kiêu kỳ và kén chọn là tôi chưa một lần rung động trước sự đeo đuổi của những anh chàng cùng ký túc. Trong mắt tôi, họ không thuộc hàng ma men thì cũng có thói háo sắc bừa bãi.

Tôi chọn Đức – một kỹ sư thành đạt và có lối sống nghiêm túc - làm một nửa của mình. Chúng tôi tình cờ quen nhau qua lời giới thiệu của một cô bạn cùng phòng. Tôi tuy là gái tỉnh lẻ nhưng nhan sắc hơn người, nên luôn coi mình là trung tâm vũ trụ.
Lần đầu gặp Đức, tôi vẫn giữ thế cao ngạo vốn có của mình, trò chuyện hờ hững, xã giao và không mấy cảm tình với con người quá ư nghiêm túc ấy. Chúng tôi trao đổi số điện thoại, liên lạc vài lần nhưng không tiến triển gì thêm. Mãi tới khi cô bạn cùng phòng hé lộ gia cảnh nhà Đức, tôi mới giật mình. Hóa ra, anh thuộc hàng thiếu gia lắm tiền nhiều của. Bố mẹ Đức đều làm trong ngành xây dựng, ngay từ nhỏ, anh ta đã được sống trong nhung lụa.

Mơ đến cảnh được làm dâu nhà giàu, tôi bỗng mềm lòng. Sau đó ít lâu, chúng tôi gặp nhau và có bữa tối vô cùng lãng mạn. Tôi không còn giữ thái độ nhạt như nước ốc trước kia mà tỏ ra chủ động bắt chuyện với anh. Thật không ngờ, buổi tối hôm ấy tôi nhận được lời tỏ tình vụng về, dễ thương của Đức. Càng yêu lâu, tôi càng nhận ra anh quả thực là một nửa lý tưởng của mình. Không rượu chè, không thuốc lá, Đức luôn là mẫu hình chuẩn căng của đàn ông văn minh thời nay.
Say rượu, chồng tôi cướp "cái ngàn vàng" của cô hàng xóm
Ảnh minh họa
Sau khi ra trường, tôi hẹn hò với anh độ chừng một năm rồi tiến tới hôn nhân. Tuy không nói ra, nhưng bố mẹ chồng chẳng mấy cảm tình với nàng dâu tỉnh lẻ. Trong mắt hai cụ, Đức xứng đáng cưới được cô vợ nhà giàu, có quyền thế để dễ bề thăng tiến trong sự nghiệp. Hiểu chuyện, chồng tôi xin phép bố mẹ cho ra ở riêng, cốt giữ hòa khí gia đình. Chúng tôi được ông bà tặng cho căn chung cư 90 m2 với đầy đủ tiện nghi. Tuy chẳng cách nhà bố mẹ chồng bao xa, nhưng có được cuộc sống riêng thoải mái như vậy, với tôi chẳng khác thiên đường.

May thay, khi chuyển tới nhà mới, tôi tình cờ gặp Ngọc, cô bé đồng nghiệp, cũng đang hì hục dọn đồ về đây. Hóa ra, Ngọc được cha mẹ đang sống bên Canada tậu sẵn cho căn chung cư để làm vốn lấy chồng. Cô bé rất dễ thương, kém tôi 2 tuổi, là nhân sự triển vọng của phòng marketing tại công ty. Gặp Ngọc tại sảnh lớn của tòa nhà, tôi hớn hở ra mặt vì biết nơi ở mới sẽ không quá lạ lẫm vì có cô hàng xóm thân thuộc này.

Nhà tôi ở tầng 12, Ngọc ở tầng 9, nên chuyện lên xuống thăm nhau hết sức thuận tiện. Tôi hay rủ Ngọc sang nhà ăn cơm, thậm chí những hôm chồng đi công tác, hai chị em lại tíu tít ngủ cùng để thỏa thê buôn chuyện. Sự xuất hiện thường xuyên của Ngọc trong nhà cũng khiến Đức yên tâm, vì anh hay phải xa vợ dài ngày khi đảm trách các công trình tỉnh lẻ. Tôi có cảm giác, chồng mình xem Ngọc như em gái ruột thịt.

Mối quan hệ giữa chúng tôi sẽ mãi tốt đẹp như vậy nếu không xảy ra một chuyện trớ trêu. Vào tuần trước, tôi thấy nhớ bố mẹ ở quê, nên quyết định ngồi xe 300 cây số về nhà. Chồng tôi đã đi công tác hơn một tuần trong Nam, dự định tới thứ ba tuần sau mới bay ra, nên tôi an tâm vắng nhà.

Đi tới thang máy, tôi tình cờ gặp Ngọc đang lững thững bước ra. Nhìn mặt cô bé hậm hực rất khó coi. Hỏi ra mới biết, cô chú ở quê nhà Ngọc cho con ra khám bệnh, nên ở nhờ vài ngày. Vì không chịu được nếp sinh hoạt bừa bãi của người nhà quê, Ngọc tỏ ra bực bội. Trông vẻ đáng thương của cô tiểu thư, tôi buột miệng hiến kế: “Hay em lên nhà chị ở tạm hai ngày cuối tuần. Chị về quê có việc. Nếu anh Đức từ Nam ra thì hẵng tính, còn không cứ ở đó cho tới lúc chị lên”. Vừa nói, tôi vừa giao chìa khóa nhà cho Ngọc rồi tất tưởi ra bến xe cho kịp chuyến sớm.

Mọi sự vẫn diễn ra bình thường cho tới sáng chủ nhật. Khi tôi đang còn ngái ngủ trên giường đã nhận được điện thoại của Ngọc. Vừa mở máy, tôi nghe thấy tiếng cô bé mếu máo không ra hơi: “Tại chị, tất cả là tại chị nên em mới nhục nhã thế này!”. Tôi sững người, không hiểu đầu cua tai nheo thế nào, gặng hỏi thì cô ta đã tắt máy. Bồn chồn không yên, tôi đành xin lỗi bố mẹ rồi lật đật gọi taxi về thành phố. Vừa bước chân vào nhà, tôi đã giật mình khi thấy chồng đờ đẫn ngồi ngoài sofa.

“Anh về khi nào mà không báo cho em hay?”, tôi hỏi.

Đức chẳng nói chẳng rằng, gục mặt xuống bàn rên lên đau khổ: “Xin lỗi em, anh bất cẩn quá…”.

Vừa sáng đã bị dội bom bởi cú điện thoại của cô đồng nghiệp, giờ lại tới chồng, tôi thực sự hoang mang, bấn loạn. Nhìn vào phòng ngủ, thấy đống chăn ga nhàu nhĩ, tôi mới chột dạ, nhận thấy có chuyện chẳng lành. Chưa kịp hỏi, Đức đã đi tới từ đằng sau, ôm chặt lấy tôi thổn thức: “Em hãy bỏ qua mọi chuyện, được không vợ yêu?”. Tôi phát cáu: “Là chuyện gì? Sao cứ úp mở như vậy? Anh nói đi!”. “Tối qua, anh đã phạm phải lỗi lớn với em. Sao em lại giao nhà cho người ngoài cơ chứ!”. Tôi cố nhịn cơn điên, bình tĩnh nghe chồng thú tội.

Thì ra, chiều qua, Đức bất ngờ bay ra Bắc sau một tuần công tác bận bịu và lý do anh không gọi điện thông báo là muốn tạo bất ngờ cho vợ. Anh và cả đoàn rủ nhau đi nhậu để xả hơi. Thời gian này, vì công việc xã giao, chồng tôi đã bắt đầu tập uống bia rượu, nhưng tửu lượng chẳng được là bao. Tối qua, anh về nhà lúc đã say bí tỉ, lảo đảo lao vào giường. Cứ ngỡ người con gái đang cuộn tròn cạnh bên là vợ, anh bỗng nổi cơn thèm thuồng, ra sức “hành sự”, mặc cho đối phương kêu la thảm thiết. Lúc tỉnh táo trở lại, Đức mới giật mình nhận ra người vừa ân ái là cô bé hàng xóm thân thiết thường ngày. Nhục nhã, đau đớn, Ngọc bỏ về nhà mình rồi sáng nay gọi điện trách móc tôi.

Nghe xong chuyện, tôi chỉ còn biết hận mình. Chính tôi đã vô tình đẩy họ vào tình cảnh trớ trêu ấy. Người đáng trách hơn cả có lẽ là tôi. Đức dù đã làm chuyện tày trời, nhưng tôi không dám giận anh. Nhìn dáng vẻ ủ dột, đau khổ của chồng, tôi càng thêm ghét bản thân mình. Còn Ngọc, tôi phải làm sao để bù đắp nỗi mất mát về thể xác lẫn tinh thần cho cô ấy? Con bé còn quá trẻ. Nó đang ấp ủ nhiều hoài bão cho cuộc sống tương lai. Tôi đã vô tình giết chết vẻ ngây thơ, yêu đời trong con người Ngọc. Tôi phải làm sao để thoát khỏi tình cảnh bức bí này?

Lời bàn

Trong chuyện này, không ai là người có lỗi. Bạn đừng nên tự dằn vặt, oán hận bản thân như vậy. Tất cả chỉ là sự vô tình trớ trêu của cuộc sống. Bạn đâu lường trước sẽ xảy ra chuyện oái oăm này. Cho Ngọc ở nhờ chỉ xuất phát từ ý tốt của bạn, muốn giúp đỡ hàng xóm thoát khỏi tâm trạng buồn bực. Có chăng chỉ trách bạn hơi thiếu cẩn trọng trong việc thông báo với chồng chuyện mình vắng nhà. Không gọi điện, bạn cũng nên để lại tin nhắn, dặn dò cẩn thận anh ấy. Tâm lý chủ quan đã vô tình đẩy cả ba người vào tình cảnh trớ trêu này. Chồng bạn thì vì hơi men đã không nhận ra đâu là vợ mình, còn cô hàng xóm cũng thật bất cẩn khi không hay biết có người về nhà.

Hãy thoải mái tinh thần, rộng lượng tha thứ cho phút sai lầm đáng tiếc của chồng. Riêng với Ngọc, bạn nên chủ động gặp và trò chuyện thân tình, giải thích thực hư cho cô ấy hiểu. Nếu là người bao dung và nghĩ tới những tình cảm tốt đẹp trước kia, chắc chắn, cô ấy sẽ bỏ qua chuyện này. Đừng quá trách móc bản thân và xa lánh những người thương yêu của mình. Những gì đã xảy ra hãy gạt về quá khứ. Bạn vẫn là người phụ nữ hạnh phúc vì tình yêu của chồng rất sâu đậm và chân thành.

Chồng rủ gái xem phim sex dưới gầm giường

Chồng rủ gái xem phim sex dưới gầm giường

Mệt nhoài trở về sau buổi làm đêm, Nguyệt chết lặng khi thấy chồng cùng cô đồng nghiệp xinh tươi vừa diễn màn “uyên ương quấn quýt” vừa thường thức phim mát ngay dưới gầm giường.

Nguyệt và Hoàng là đôi vợ chồng trẻ mới cưới hơn một năm. Tình yêu của họ thuộc kiểu “con thầy, vợ bạn, gái cơ quan”. Làm chung một nơi, ngày ngày chạm mặt, tính nết đối phương ra sao, cả hai đều hiểu rõ. Nhưng một khi trái tim đã rung động, thì họ bỏ qua tất cả định kiến và những lời dèm pha của thiên hạ để gắn bó cuộc đời với nhau.
Tình cảm vợ chồng họ vẫn rất ngọt ngào, hạnh phúc suốt một năm qua. Chỉ tới khi có sự xuất hiện của một nữ đồng nghiệp trong cơ quan, sóng gió mới ập đến. Mới đầu, Nguyệt rất quý mến Vân – cô gái trẻ trung, sôi nổi như chim non vừa được tuyển vào. Vân làm trong bộ phận nhân sự, nơi Hoàng đảm trách cương vị trưởng phòng. Mối quan hệ công việc giữa chồng Nguyệt và cô bé kia cũng rất tốt. Vì tin tưởng chồng, Nguyệt không mấy để tâm tới những biểu hiện thân mật của anh với Vân. Cũng từng có người nhắc khéo Nguyệt nên cẩn thận hơn trong việc giữ chồng. Nhưng cô lại nghĩ, đó chẳng qua chỉ là mối quan hệ đồng nghiệp. Sếp quan tâm, giúp đỡ nhân viên âu là lẽ thường. Cô chẳng hơi đâu mà rình rập, giám sát, lại đâm sứt mẻ tình cảm.
Sở dĩ có người nhắc Nguyệt như vậy bởi Vân là một thiếu nữ khéo biết lấy lòng cánh mày râu. Sức hấp dẫn của tuổi trẻ và nhan sắc toát ra từ con người cô ta khiến nhiều chàng trai trong cơ quan say như điếu đổ. Thậm chí, cách đây vài tháng, có đồng nghiệp còn thì thào to nhỏ với Nguyệt rằng, Hoàng và Vân cùng nhau tới bể bơi, tay trong tay rất tình tứ. Chính người này đã tận mắt chứng kiến khi cho con tới đó vào dịp cuối tuần. Đương nhiên, hai kẻ “gian phu, dâm phụ” chẳng hề hay biết. Lúc ấy, Nguyệt dù vẫn rất tin chồng, nhưng cũng không khỏi hoang mang, lo lắng. Kể từ lúc ấy, dù chưa nói ra, nhưng cô ngầm theo dõi hành vi của Hoàng.
Quả thực, tại cơ quan, Hoàng rất hay viện cớ tiếp khách và ra ngoài vào giờ nghỉ trưa. Đương nhiên, để biết được sự thực, Nguyệt chỉ cần lượn lên phòng nhân sự “điểm danh”, sẽ thấy ngay chỗ ngồi của Vân cũng đã vắng chủ. Vài lần như vậy, Nguyệt dần nhận thấy, chồng và ả đồng nghiệp chắc chắn có chuyện mờ ám. Nhưng vì chưa có chứng cứ rõ ràng, nên cô không dám bù lum bù loa cho to chuyện.
Thật tình cờ, vào chủ nhật tuần trước, khi đi chợ về, Nguyệt bỗng gặp Vân tại đại sảnh tòa chung cư mà mình đang sống. Hai người vẫn nói cười xởi lởi. Hỏi ra mới biết, cô đồng nghiệp xinh xắn đã quyết định tậu một căn hộ 90 m2 tại tòa nhà này. Coi như giữa họ có duyên tiền kiếp. Đã chung cơ quan, giờ còn trở thành hàng xóm. Để giữ mối quan hệ, vợ chồng Nguyệt lịch sự mang quà mừng tân gia sang biếu Vân. Nhìn cách bài trí trong phòng với những nội thất sang trọng, đắt tiền, Nguyệt thầm thán phục khả năng tài chính của cô gái độc thân này.

Cả ba người ăn cơm tối rất thân mật, trò chuyện rôm rả. Hoàng chủ động mời mọc: “Vân có thể qua nhà anh chị chơi bất cứ lúc nào. Giờ đã là hàng xóm, càng phải thân thiết hơn”. Nguyệt nghe mà tức lộn ruột. Dù biết đó chỉ là lời mời xã giao, nhưng cách mà chồng cô đưa mắt liếc tình với Vân sao thật đáng ghét. Nhưng rồi cô nghĩ, nếu không có mình ở nhà, chắc họ cũng chẳng dám giở trò gì chướng tai gai mắt.
Chồng rủ gái xem phim sex dưới gầm giường
Ảnh minh họa

Tối hôm kia, sau khi hết giờ trực tối, Nguyệt tất tưởi về nhà. Điện vẫn sáng, nhưng phòng khách chẳng có ai, ti vi thì tắt ngúm. Nguyệt thấy có điều gì khác thường. Mọi ngày, nếu không có việc bận ra ngoài giờ này, Hoàng vẫn ngồi lỳ bên vô tuyến để thưởng thức các trận đấu thể thao, thậm chí hò reo ầm ĩ. Ngó vào phòng làm việc, không khí vắng lặng như tờ càng khiến cô thêm lo lắng. Chỉ riêng phòng ngủ là đóng cửa im ỉm, bên trong hắt ra ánh đèn mờ mờ. Nguyệt linh cảm có chuyện chẳng lành, nên vội vã đi về hướng ấy. Khe khẽ đưa tay vặn núm cửa, cô bỗng điếng người khi chứng kiến cảnh tượng oái oăm. Hoàng và Vân đang quấn lấy nhau dưới gầm giường, trước mặt họ là chiếc laptop còn sáng đèn. Sàn nhà vương vãi quần áo của hai người. Điên loạn, Nguyệt hét lớn một tiếng, cốt để cho họ nhận ra sự có mặt của mình. Nghe thấy tiếng kêu, Hoàng vội vã ngoảnh lại thì thấy vợ đang trân trân nhìn mình. Hóa ra, hai kẻ “gian phu, dâm phụ” không những “mây mưa” ngay trong phòng ngủ của Nguyệt mà còn rủ nhau xem loại phim đồi trụy dưới gầm giường cho thêm phần… thi vị. Không nói thêm nửa lời, Nguyệt bỏ ra ngoài phòng khách, chờ đợi từ chồng một lời giải thích. Sau khi dọn sạch bãi chiến trường, Hoàng lò dò bước ra, rối rít van xin vợ tha thứ. Còn Vân - người đàn bà trơ trẽn - vẫn ngồi ỳ trong phòng ngủ, không dám đối diện ba mặt một lời. Đầu óc Nguyệt khi ấy u mê, nên không hiểu nổi chồng đang nói những gì. Thứ ám ảnh cô nhất vẫn là hình ảnh một trai, một gái quấn lấy nhau, vừa làm việc đáng ghê tởm, vừa thỏa thuê xem phim đen dưới gầm giường. Ngoại tình quả cũng lắm chiêu nhiều kiểu. Cái trò dắt nhau ra nhà nghỉ, khách sạn để hú hí giờ có lẽ đã thành lạc hậu. Nguyệt không ngờ, một người đàn ông đàng hoàng như Hoàng của cô lại bệnh hoạn tới vậy. Rủ cả nhân tình làm chuyện bất chính dưới gầm giường nhà mình. Bản thân họ vẫn mang tâm trạng lo sợ bị bắt quả tang nên mới thậm thụt chui cả xuống gầm giường mà "hành sự"như vậy, hay đây là một trào lưu mới của những kẻ phản bội lại sự chung thủy của bạn đời?
Vì đau đớn, vì tuyệt vọng, Nguyệt chìm trong những suy nghĩ của riêng mình, để mặc cho Hoàng độc thoại. Câu duy nhất mà cô nghe thấy từ người chồng bội bạc là lời giải thích ngớ ngẩn cho cảnh tượng vừa rồi: “Chỉ vì anh không muốn làm vấy bẩn chiếc giường hạnh phúc của chúng mình…”.

Người phụ nữ khi bắt quả tang chồng ngoại tình, thường rơi vào trạng thái đau khổ tột độ, thậm chí nghĩ quẩn mà hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng trên thực tế, bất cứ biến cố nào trong cuộc sống gia đình đều có những nguyên nhân gốc rễ của nó. Các chuyên gia tâm lý cho rằng, người vợ đừng vì một lần nhận ra lòng thủy chung của mình bị phản bội đã vội cắt đứt nghĩa tình bằng lá đơn ly hôn. Ngoại tình không hẳn là vì chồng đã chán bạn, đã mỏi mệt với cuộc sống chăn gối. Đôi khi, đàn ông bị xiêu lòng bởi những cảm giác lạ và tự thưởng cho mình những phút vui ngoài lề, nhưng trong lòng họ vẫn dành tình cảm quý giá nhất cho vợ. Ngay trong câu chuyện này, lời giải thích của Hoàng tuy ngô nghê, nhưng có lẽ đó là sự thực.

“Không muốn làm vấy bẩn chiếc giường hạnh phúc”, điều đó có nghĩa, Hoàng vẫn rất nâng niu, trân trọng cuộc hôn nhân với Nguyệt. Vì vậy, Nguyệt nên bình tĩnh hơn và làm rõ nguyên nhân vì sao chồng ngoại tình. Hãy dùng lòng vị tha, sự bao dung dịu dàng và cách hành xử khôn khéo để níu giữ trái tim đang lầm đường lạc lối của chồng. Tình yêu và hôn nhân bao giờ cũng cần chút thử thách và sóng gió, khi trải qua rồi mới thêm bền vững và dài lâu.
no image

Ghê rợn bà quay clip sex với con trai 16 tuổi

Một phụ nữ 32 tuổi người Mỹ đã bị cảnh sát bắt khi đang quan hệ bằng miệng với cậu con trai 16 tuổi và còn quay phim lại.

Trong phiên xét xử diễn ra hôm 20/6 vừa qua tại tòa án cấp cao của tỉnh Napa, bang California, Mỹ, bà Mistie Rebecca Atkinson đã bị kết án 4 năm 8 tháng tù.

Rebecca Atkinson bị kết tội vì hành vi loạn luân với con trai.
Bà này đã bị bắt khi đang quan hệ tình dục bằng miệng với cậu con trai trong một khách sạn ở thành phố Ukiah, bang California. Người con trai còn dùng điện thoại quay lại cảnh loạn luân với .
Được biết, trước đó hai con đã không gặp nhau trong 15 năm. Atkinson không liên lạc với con trai cho đến tận năm ngoái. Sau khi tìm thấy con, cô bắt đầu gửi những tin nhắn không đứng đắn cho cậu bé qua trang mạng xã hội Facebook.

Atkinson bị bắt khi đang quan hệ bằng miệng với con trai trong khách sạn.
Vào thời điểm đó, cậu bé đang sống với cha và biết Atkinson chính là mình. Mối quan hệ loạn luân chỉ bị phát hiện khi những người họ hàng của cậu báo cảnh sát về những tin nhắn không đứng đắn mà Atkinson gửi cho con trai qua Facebook.
Đến ngày 2 tháng 3 năm 2012, Atkinson và con trai bị bắt quả tang đang ở chung trong một khách sạn và có hành vi loạn luân. Cảnh sát đã tìm thấy chiếc điện thoại của cậu bé 16 tuổi ghi lại cảnh Atkinson đang quan hệ tình dục bằng miệng với con.
Bà 32 tuổi từng gửi cả ảnh khỏa thân của mình vào điện thoại cho cậu bé. Cả hai còn tính đến việc cùng nhau “cao chạy xa bay”.

Bà trẻ còn gửi ảnh khỏa thân của mình vào điện thoại của con.
Atkinson bị kết tội loạn luân và có hành vi giao cấu với trẻ vị thành niên. Cô bị phạt tù 4 năm 8 tháng nhưng có thể sẽ chỉ phải “bóc lịch” 2 năm 4 tháng nếu có thái độ cải tạo tốt.
Tuy nhiên, Atkinson vẫn một mực khẳng định hành động của mình không phải loạn luân mà chỉ là sự “hấp dẫn di truyền”.
“Tôi không cảm thấy mình đáng bị nhận cáo buộc loạn luân. Đó chỉ là sự hấp dẫn di truyền, một hiện tượng xảy ra với 50% những người có quan hệ huyết thống sau nhiều năm xa cách”, bà này viết trên trang blog cá nhân.
Có rất ít nghiên cứu về hiện tượng hấp dẫn tình dục di truyền. Tuy nhiên một số nhà tâm lý học cho rằng các thành viên trong gia đình bị chia cắt lâu ngày có thể bị hấp dẫn tình dục nếu gặp nhau lúc trưởng thành.
Copyright © 2012 Bloghotvn All Right Reserved