Người tình bắt tôi phải bỏ chồng
Tôi lấy chồng từ khi mới tốt nghiệp Đại học chưa được bao lâu. Rất nhiều người trong số các bạn bè cho rằng cuộc sống của vợ chồng tôi là một dạng “kiểu mẫu”. Chồng sĩ quan quân đội, vợ cán bộ Nhà nước, thu nhập ổn định, có hai đứa con ngoan ngoãn và một căn nhà nhỏ xinh xắn. Bấy nhiêu đó đã là mơ ước của bao người.Nhiều người cho rằng phụ nữ chỉ ngoại tình khi có một ông chồng tồi tệ. Nhưng trường hợp của tôi sẽ chứng minh điều ngược lại, rằng không chỉ những ông chồng tệ bạc, chồng quá tốt cũng dễ đẩy người vợ đến chỗ ngoại tình. Chồng tôi khá bảnh trai, con nhà gia giáo. Tôi chưa bao giờ có thể tìm được bất kỳ khuyết điểm gì nơi anh.
Anh sạch sẽ, gọn gàng, nấu ăn ngon hơn cả tôi lẫn mẹ anh. Tiền lương bao nhiêu anh về đưa hết cho vợ, tuyệt nhiên không bao giờ tụ tập nhậu nhẹt, cũng không hút thuốc, uống rượu. Anh thường xuyên dành thời gian chăm sóc vợ và chơi với các con, kèm chúng học hành hay đưa chúng đi chơi. Anh luôn nhớ mua quà vào những ngày kỷ niệm, sinh nhật và chưa từng bao giờ thấy nổi nóng với bất kỳ ai… Đó là người chồng – người cha mẫu mực của tất cả những người chồng – người cha. Nhưng không hiểu sao điều ấy lại làm tôi chán đến không thể chịu nổi.
Anh là một điều gì đó quá hoàn hảo, quá tròn trịa, quá ngọt ngào. Trong khi đó, tôi tự thấy mình đầy khiếm khuyết, tôi sống mạnh mẽ và đầy bản năng. Tôi ao ước những thứ phiêu bạt, dữ dội, những thứ không có sẵn ngay trong tầm tay khi tôi cần đến. Tôi ghét thấy cái cảnh anh cần mẫn với những rau củ thịt thà trong bếp đều đều mỗi buổi tối. Đồ đạc tôi vứt lung tung, anh lại lặng lẽ theo sau thu dọn gọn gàng.
Anh thích nhất là ôm vợ thật lâu trước lúc đi ngủ, nói những lời âu yếm trong khi điều đó làm tôi chán đến tận cổ. Tôi mà gắt lên là anh sẽ chiều theo bất kỳ thứ gì tôi muốn. Cứ nhìn thấy mặt anh là tôi muốn hét lên bảo anh: Đừng tốt quá như thế nữa. Đôi khi hãy bừa bãi, hãy đi nhậu, hãy gắt gỏng với tôi, hãy bỏ mặc tôi để tụ tập bạn bè… như những đàn ông khác đi. Có như thế, tôi mới thấy mình đang sống với một con người bình thường. Chứ như thế này nhiều lúc tôi có cảm tưởng anh như một con cún nhỏ lúc nào cũng loanh quanh bên chân tôi vậy.