Ăn chơi thâu đêm tại các bar - vũ trường
Đồng hồ điểm 0 giờ, 4 cặp nam nữ loạng choạng, ngất ngưởng bước ra từ bar Barocco (Nam Kỳ Khởi Nghĩa, quận 3, TPHCM). “Giờ đi đâu đây mấy em?” - tay boy tóc nhuộm vàng, mặc đồ hip- hop hỏi. “Gold Club nha! Xa mà vui, cái gì cũng có”- một “hot girl” đề xướng. Cả nhóm cười hô hố, leo lên xe máy tay ga đắt tiền, phóng về hướng Bình Tân. Gold Club có gì thú vị, hấp dẫn khiến không ít tay chơi về khuya, từ trung tâm thành phố ra tận Bình Trị Đông B, Bình Tân để tham gia? Hai đêm “mục sở thị”, chúng tôi mới thấy Gold Club ăn chơi khá bạo, bất chấp thời gian hoạt động theo quy định và cái chính là dân chơi cần bao nhiêu “kẹo” (thuốc lắc) để... phê cũng có.THÂU ĐÊM VỚI VŨ... KÍCH DỤC!
Sau khi “tuyển” được hai cô chân dài, chúng tôi rồ ga phóng theo những cặp nam nữ trên. Mất gần 40 phút, chúng tôi có mặt tại Gold Club (số 117, đường số 7, phường Bình Trị Đông B, quận Bình Tân, TPHCM). Lúc này đã gần 1 giờ sáng. Phía ngoài bar là quán cà phê, được bài trí khá ấn tượng, đẹp mắt. Tay giữ xe hồ hởi như đã quen chúng tôi từ lâu lắm rồi: “Lâu quá đại ca mới đến chơi, hôm nay thứ 7 đông vui lắm đó...”. Ấn tượng đầu tiên khi chúng tôi bước vào là tiếng nhạc lớn đến nỗi lồng ngực muốn vỡ tung, tiếng la hét kích động từ những cô cậu tuổi teen trước màn rất “hot” của ba vũ công (một nam, hai nữ). Theo tiếng nhạc, họ uốn éo, quấn vào nhau thể hiện những động tác mơn trớn đầy kích dục. Tìm một góc khuất trong quán bar, chúng tôi kêu 10 lon ken (heineken) và một dĩa trái cây.
Diện tích của bar khoảng 200m2, được bố trí làm nhiều phần. Bên phải (từ cửa đi vào) là quầy bar, chính giữa là DJ (chỉnh nhạc) và sàn nhảy nhỏ xíu chưa đầy ba mét vuông. Phía trong cùng có ba bàn salon (loại nệm), còn tất cả là bàn cao. Kế bàn chúng tôi, khoảng 7 - 8 cô cậu có lẽ tuổi chỉ khoảng 15 - 17, ăn mặc luộm thuộm, đủ kiểu: dép lào, quần short, hip - hop, 2 dây... tóc thì nhuộm đủ bảy sắc cầu vồng. Hai đứa trẻ ôm ghì lấy nhau, bắt chước những động tác kích dục từ ba vũ công, chúng bạn thì hò hét cổ vũ. Trên bàn của nhóm này cũng sóng sánh rượu bia. Nhìn những gương mặt non choẹt, đỏ gay vì bia rượu, chúng tôi tự hỏi: Nhóm này sẽ làm gì khi rời khỏi đây?
Bốn cặp nam nữ mà chúng tôi theo, ngồi ở phía bàn salon góc trong cùng. Khá sành điệu, họ kêu 2 chai Hennessy và ít lon nước ngọt, nước suối. Phục vụ và đào xúm xít bu quanh để các cô cậu hài lòng. Khoảng 30 phút, cô bạn đi cùng tôi huých tay: “Anh xem kìa!”. Nhìn theo hướng chỉ tay của cô, chúng tôi thấy cả bàn “nhóc tì” đó đang ngả nghiêng, đầu lắc liên hồi, ánh mắt ngây dại, chốc chốc lại quơ tay cầm ly rượu nốc ực. “Làm gì mà họ say dữ vậy em?” - tôi giả lả hỏi. “Say gì, tụi nó đang “bay” đó” - cô bạn cũng là dân chơi chúng tôi mới làm quen bĩu môi nói. “Vậy hả? Sao tụi mình không “bay” giống họ đi?” - tôi đề nghị. “Đơn giản, để em hỏi mấy nhân viên ở đây lấy cho mình vài viên “kẹo”, cho anh bay... lên trời luôn” - cô ta cười ngất, rồi đi ra ngoài.
Về khuya, Gold Club càng đông người ra vô tấp nập, tiếng nhạc mở hết công suất nhưng vẫn không át đi tiếng la ó, gào rú của số khách quá khích. Những cô nàng tiếp viên và cả gái làng chơi lượn lờ khắp bar để tìm khách. Thấy chúng tôi là hai anh chàng, một cô nàng nhỏ thó, mặc váy đỏ bó sát trờ tới làm quen: “Mấy anh đi có hai người hả? Em uống chung cho vui nha!”. Chưa đầy 3 phút, “bạn gái” của tôi quay lại, vẻ mặt buồn rượi: “Hết hàng!”. Theo lời cô ta thì hôm nay khách đông quá, dân “bay” lại nhiều, nên những kẻ bán “kẹo” không còn hàng. Biết chúng tôi đã có bạn, cô gái đang “ế độ” kia chào tạm biệt không quên dúi tôi tờ giấy bạc bao thuốc lá ghi số ĐTDĐ của cô, rồi nói nhỏ vào tai tôi: “Khi nào buồn thì gọi cho Mai nha!”.
Chúng tôi tỏ vẻ không hài lòng với cô bạn gái của mình: “có mỗi chuyện đó mà lo cũng không xong”. Cô nàng ôm tay tôi, cười khúc khích: “Nhưng em xin được số điện thoại của thằng bán “kẹo” rồi, nó nói tối mai vô chơi, cần nhiêu cũng có...”. Cô khoe tờ giấy ghi số điện thoại và tên của tay bảo vệ “kiêm” luôn nghề bán... “kẹo”.
Cứ khoảng 30 phút lại đến những màn trình diễn sôi động từ ba vũ công; người thanh niên mặc đồ bó sát; còn hai cô gái mặc đồ hai mảnh nhỏ xíu; quằn quại theo tiếng nhạc. “Cuộc tình tay ba” được các “khán giả” tán thưởng nồng nhiệt. Lúc này đã hơn 3 giờ, chúng tôi ra về trước khi trả hết gần 700 ngàn đồng cho 10 lon Heineken và dĩa trái cây (1 lon Heineken giá 60 ngàn đồng mắc gấp 4 lần so với giá thị trường).
GIANG HỒ BẢO KÊ VÀ THUỐC LẮC
Cô gái đi với chúng tôi tỏ vẻ sành sỏi: “Mấy anh tưởng muốn bán, mua “kẹo” ở đây dễ lắm hả? Tụi em hay vào đây chơi nên mới mua được đó. Ở đây có 2 - 3 nhóm bảo kê và bán “kẹo”; đánh nhau suốt ngày cũng vì mấy vụ này...”.
Tối hôm sau (chủ nhật), sau khi làm vài lon bia, chúng tôi chạy thẳng đến Gold Club. Có lẽ là chủ nhật nên khách không đông bằng hôm qua. Nhưng bên trong cũng gần 100 khách. Vì đã hẹn trước, chúng tôi nhanh chóng liên lạc được với tay bảo vệ tên L. (khoảng 25 - 27 tuổi). Mất chưa đầy 5 phút, L. trong trang phục của một tay chơi; quần jean, áo thun đảo mắt tìm khách. Khi đã thấy chúng tôi, hắn tiến lại gần chào vài câu xã giao và hỏi: “Cần mấy “con”, tôi đi lấy? Ba xị rưỡi một viên (350 ngàn đồng)”. Cô bạn gái của tôi nhanh nhảu: “Hai viên nha anh!”. Lắc lư theo điệu nhạc, L. nói nhỏ vào tai tôi: “Cần gì cứ alô, “kẹo” thì bao nhiêu cũng có. Muốn lấy thì nhắn tin hoặc gọi trước nha!”.
Theo một dân chơi “cắm dùi” ở đây cho biết, Bar Gold Club dù mới hoạt động khoảng gần 1 năm, nhưng hút khách lắm, không ít dân chơi từ trung tâm thành phố đổ xô về đây hằng đêm. Ngoài việc mua bán “kẹo” dễ dàng, 1 - 2 ngày trong tuần còn có vũ... thoát y (!?). Còn những màn vũ kích dục thì cứ cách khoảng 30 - 40 phút lại diễn một lần trong một đêm. Những chiêu thức kinh doanh này không có gì mới lạ, nhưng thật sự đã hấp dẫn dân chơi ngoại thành, cũng như những nơi khác đổ về sau “giờ giới nghiêm”.
Khoảng gần 2 giờ, chúng tôi ra về. Trước quán một nhóm thanh niên ăn mặc hầm hố; tay, cổ đầy hình xăm đang lớn tiếng chửi nhau. Cô gái đi cùng nói nhỏ vào tai tôi: “Gã đàn ông tóc dài, mặc áo thun xám là Phòng “tóc dài” - một tay giang hồ có tiếng ở Cây Da Sà, Bình Tân. Chắc lại có nhóm nào đến phá đám nên mới xảy ra sự cố đây”. Một thanh niên chạy xe ôm ở đầu đường số 7 cho chúng tôi biết, từ ngày quán bar này mở ra, nơi đây thường xuyên xảy ra đánh nhau, gây mất an ninh trật tự tại địa phương. Đặc biệt nhất là những ngày cuối tuần, từ 2 - 3 giờ sáng; có báo CA, nhưng khi lực lượng CA đến thì mọi việc đã được dàn xếp ổn thỏa...
Hoạt động thâu đêm suốt sáng, lợi nhuận béo bở từ các dịch vụ ăn theo đã biến nơi đây thành một ổ tệ nạn và phức tạp về an ninh trật tự. Tại đây đã xảy ra khá nhiều vụ đánh nhau giữa “bảo kê” và khách, cả những cuộc “dằn mặt” nhau để tranh giành “làm ăn” giữa các băng nhóm giang hồ. Theo tìm hiểu của chúng tôi, hiện nơi đây xuất hiện khoảng 2 - 3 băng nhóm giang hồ do Út Trình, Út mập, Tám “gà” từ quận 8 sang. Nhưng nhóm của Phòng “tóc dài” khu Cây Da Sà, Bình Tân là dữ dằn hơn cả. Không ít tay giang hồ máu mặt đội lốt vệ sĩ hoạt động bảo kê, mua bán thuốc lắc...Việc L., một bảo vệ kiêm luôn nghề bán “kẹo” là một điển hình cho những việc làm vi phạm pháp luật tại đây.
Bình Tân là một quận mới, đang trong quá trình đô thị hóa nên xảy ra tình trạng cư trú phức tạp, kéo theo nhiều kiểu kinh doanh chụp giật, biến tướng cốt thu hồi vốn nhanh, bất chấp các quy định của pháp luật. Theo báo cáo của đoàn kiểm tra liên ngành văn hóa xã hội quận Bình Tân, trên địa bàn toàn quận có khoảng 160 quán cà phê nhạy cảm; 34 cơ sở là các nhà hàng, quán ăn nhạy cảm và 8 cơ sở hoạt động dưới hình thức bar... chủ yếu tập trung ở phường Bình Trị Đông B. Thế nhưng, việc xử lý chưa thật sự mạnh, bởi việc quản lý các nghành nghề kinh doanh nhạy cảm chưa chặt chẽ. Một số cơ sở lách luật, gây khó khăn cho công tác quản lý và kiểm tra như: đăng ký kinh doanh là quán ăn, cà phê (có biểu diễn nghệ thuật chuyên nghiệp), nhưng thực tế kinh doanh dạng quán bar. Không chỉ có Gold Club, còn rất nhiều những cơ sở như: Nhạc Trẻ 789; CLB số 6... có những biểu hiện lách luật và vi phạm pháp luật.